CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 339

Fuchur lại ngoái cổ hỏi:

- Bạn không muốn suy nghĩ một chút đã hay sao?

- Không, Bastian đáp, để làm gì?

Atréju liền nổi giận - lần đầu tiên.

- Bastian, hãy chấp nhận lẽ phải! Bạn phải thấy rằng bạn không thể tiếp

tục như thế này được! Bạn không nhận ra rằng bạn đã thay đổi hoàn toàn
rồi ư? Bạn còn gì là bạn nữa đâu? Rồi bạn sẽ còn trở thành gì nữa đây?

- Cám ơn, Bastian nói, cám ơn hai bạn đã không ngừng quan tâm đến

chuyện của tớ! Nhưng nói thật, nếu hai bạn từ nay đừng làm phiền tớ nữa
thì tớ thích hơn đấy. Tớ - nếu hai bạn đã quên - tớ chính là kẻ đã cứu vương
quốc Tưởng Tượng, tớ là người mà Nguyệt Nhi đã tin cậy giao phó quyền
lực của cô. Atréju này, chắc chắn cô phải có lý do, bằng không cô cứ để
AURYN cho bạn cũng được vậy. Nhưng mà cô đã lấy lại "Biểu trưng" này
từ bạn và trao nó cho tớ! Bạn bảo tớ đã thay đổi à? Phải, Atréju thân mến ạ,
bạn có thể có lý đấy! Tớ không còn là thằng ngố vô từ ù ù cạc cạc mà hai
bạn đã thấy nữa rồi! Có cần tớ nói ra thực sự vì sao bạn muốn lấy AURYN
của tớ không? Đơn giản vì bạn ganh tị với tớ, không gì khác hơn là ganh tị.
Hai bạn chưa biết tớ đấy thôi, nếu hai bạn còn tiếp tục kiểu này - tớ xin hòa
nhã nhắc lại - thì hai bạn sẽ biết tay tớ!

Atréju không đáp, Fuchur đột nhiên như mất hết sức, nó gắng gượng bay

đến mệt nhoài rồi sa xuống thấp, thấp nữa như một con chim bị trúng đạn.

- Bastian, cuối cùng Atréju cố gắng lắm mới thốt lên lời, những điều bạn

vừa nói đó chắc chính bạn cũng không thật tin. Chúng ta hãy quên nó đi.
Coi như chưa hề nói.

- Cũng được, Bastian đáp, tùy bạn. Tớ không gây chuyện trước. Thôi bỏ

qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.