CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 350

- Bây giờ, Bastian đáp, tôi muốn gặp chính mụ Xayíde này mới được.

Tôi có vài lời muốn nói với mụ.

Bốn người leo cầu thang qua mấy tầng hầm, tới tầng dưới cùng thì gặp

Atréju và Fuchur đang chờ ở tiền sảnh.

- Hai bạn giỏi lắm! Bastian nói rồi vỗ vai Atréju.

- Bọn khổng lồ giáp trụ sao rồi? Atréju muốn biết.

- Toàn vỏ rỗng thôi! Bastian trả lời qua loa. Mụ Xayíde ở đâu?

- Trên phòng làm phép của mụ, Atréju đáp.

- Ta đi! Bastian nói. Nó khoác chiếc áo choàng bạc Atréju vừa đưa. Mọi

người cùng leo cầu thang rộng lên tầng trên. Cả Fuchur cũng đi theo.

Khi Bastian bước vào căn phòng làm phép rộng lớn, theo sau là đám bạn

của nó, thì Xayíde đang ngồi trên chiếc ngai bằng san hô đỏ[2] liền đứng
dậy. Mụ cao lớn hơn Bastian nhiều và rất đẹp. Mụ mặc áo choàng dài bằng
tơ tím, tóc đỏ như lửa, tết thành bím rồi búi cao trông rất lạ mắt. Mặt mụ
trắng màu cẩm thạch, cả hai bàn tay thon dài cũng thế. Ánh mắt của mụ rất
kỳ lạ và làm hoang mang, Bastian phải mất một lúc mới hiểu tại sao: hai
mắt mụ khác nhau, một xanh lục và một đỏ. Mụ run rẩy như có vẻ sợ
Bastian. Bastian nhìn mụ không nháy mắt khiến mụ phải khép hàng mi dài.

[2] San hô đỏ là quý nhất trong mọi loài san hô.

Căn phòng đầy những vật lạ lùng không đoán được công năng, như

những quả cầu to có hình bên trên, những đồng hồ hình sao và con lắc gắn
trên trần, lẫn với những lư hương quý cuồn cuộn khói đủ màu lan khắp nền
như sương mù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.