CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 383

- Các người có tin rằng sẽ chế ngự nổi con Phúc long Fuchur không?

- Cái đó tùy vào ý muốn của người điều khiển chúng tôi, vẫn gã nọ đáp.

- Đó là ý muốn của ta, Bastian nói.

- Thế thì ai chúng tôi cũng chế ngự được hết, chúng đáp.

- Tốt, vậy hãy đi ngay lại gần nó! Bastian đưa tay chỉ hướng. Atréju vừa

rời khỏi thì các người bắt giữ con Phúc long ngay cho ta! Nhưng cứ giữ nó
tại đó. Khi nào ta cho gọi thì các ngươi áp giải nó về đây.

- Chúng tôi hân hoan tuân lệnh, thưa chủ nhân của chủ nhân chúng tôi,

gã giọng kim đáp.

Năm gã đen sì lặng lẽ đều bước đi ngay. Mụ Xayíde mỉm cười trong giấc

ngủ.

Bastian quay về, nhưng khi trông thấy lều của mình, nó liền do dự: nếu

Atréju tìm đến lấy trộm thật thì nó không muốn có mặt khi người ta tóm cổ
gã.

Những tia sáng ban mai đầu tiên vừa hửng, Bastian quấn cái áo choàng

bạc quanh người ngồi chờ dưới một gốc cây không xa lều của nó. Thời gian
trôi qua quá sức chậm chạp. Trời đã sáng mờ mờ, rồi sáng hơn. Bastian
đang thầm hy vọng rằng Atréju đã từ bỏ ý định của gã thì đột nhiên từ trong
chiếc lều tráng lệ của nó vang ra tiếng ồn ào lẫn tiếng nói xáo trộn. Chỉ một
lát sau Hýkrion đã điệu Atréju bị trói giật cánh tay khuỷu từ trong lều đi ra;
hai chàng hiệp sĩ kia theo sau.

Bastian mệt mỏi đứng dậy tựa vào thân cây.

- Hóa ra là thật! Nó luôn miệng lẩm bẩm.

Rồi nó đi tới lều, không thèm ngó Atréju đang cúi gằm mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.