CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 385

Atréju nhìn Bastian thật lâu rồi gật đầu.

Bastian nghẹn lời, phải mất hai lần mở miệng mới nói tiếp được.

- Atréju, ta nghĩ tới mi là kẻ đã đưa ta tới gặp Nữ-thiếu-hoàng. Và ta nghĩ

tới bài hát của Fuchur ở Amargánth. Cho nên ta tha mạng sống cho bay,
mạng sống của một tên trộm và của một tên học đòi ăn trộm. Bay muốn
làm gì với mạng sống của bay thì tùy ý. Nhưng hãy cút thật xa, và chớ bao
giờ bén mảng đến trước mắt ta. Ta vĩnh viễn tống cổ hai đứa bay. Coi như
ta chưa hề quen biết bọn bay!

Bastian hất đầu ra hiệu cho Hýkrion cởi trói cho Atréju, rồi nó quay mặt

đi ngồi xuống tảng đá trở lại.

Atréju đứng bất động một lúc lâu rồi đưa mắt nhìn Bastian. Gã như có

điều gì muốn nói, nhưng lại thôi. Rồi gã cúi xuống, thì thầm với Fuchur.
Con Phúc long mở mắt, nhỏm dậy. Atréju liền nhảy lên lưng nó, Fuchur
bay bổng lên không. Nó bay thẳng mãi vào trong bầu trời đã sáng hơn. Tuy
những động tác của nó nặng nề và khó nhọc nhưng chỉ ít giây phút sau nó
đã biến mất vào nơi xa thẳm.

Bastian đứng lên đi vào lều, buông người xuống giường.

- Giờ đây chủ nhân đã đạt đến sự vĩ đại thực thụ rồi, nó nghe một giọng

nói dịu dàng, ỏn ẻn khe khẽ, chủ nhân đâu còn cần gì nữa và chẳng có gì
sánh nổi với chủ nhân.

Bastian ngồi dậy. Người vừa nói đó chính là Xayíde. Mụ ngồi thu người

trong góc lều tối nhất.

- Nàng đấy ư? Bastian hỏi. Nàng vào đây như thế nào?

Xayíde mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.