CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 386

- Thưa chủ nhân - sư phụ, chẳng có bọn gác nào giữ em nổi. Chỉ có chủ

nhân ra lệnh thì mới giữ em được thôi. Chủ nhân muốn đuổi em đi chăng?

Bastian lại nằm xuống, nhắm mắt. Lát sau nó lẩm bẩm:

- Sao cũng được. Tùy nàng muốn ở lại hay đi.

Mụ hé lim dim mắt quan sát nó một lúc lâu, rồi hỏi:

- Chủ nhân - sư phụ nghĩ gì thế?

Bastian quay mặt đi không đáp.

Xayíde biết rằng dù thế nào mụ cũng không được phó mặc Bastian muốn

ra sao thì ra. Nó sắp tuột khỏi tay mụ đến nơi. Mụ phải an ủi và làm nó vui
lên, bằng cách của mụ. Mụ phải làm cho nó tiếp tục theo con đường mụ đã
toan tính cho nó - và cho chính mụ. Mà lần này thì không chỉ với một món
quà thần diệu hay một kế mọn là xong được. Mụ phải dùng biện pháp mạnh
hơn. Phải dùng tới biện pháp mạnh nhất mà mụ có được: đó là những ước
mơ thầm kín của Bastian. Mụ liền ngồi xuống bên cạnh, thủ thỉ vào tai nó:

- Thưa chủ nhân - sư phụ, chừng nào chủ nhân định sẽ đi tới Tháp Ngà?

- Ta không biết, Bastian úp mặt trên gối đáp, ta còn đến đó làm gì, khi

Nguyệt Nhi không có ở đấy? Ta chẳng còn biết nên làm gì bây giờ nữa.

- Chủ nhân vẫn có thể cứ đến đó chờ Nữ-thiếu-hoàng.

Bastian quay nhìn Xayíde.

- Nàng cho rằng cô sẽ trở về ư?

Nó phải khẩn khoản lặp lại câu hỏi, để rồi Xayíde mới lưỡng lự đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.