CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 407

Bastian hối hả đi tiếp; lúc ấy nó mới biết là đang đi sâu hơn vào trong

thành phố. Nó muốn quay ra, nhưng có gì đó như nam châm níu nó lại. Nó
bỏ chạy và cố hất con khỉ xám phiền nhiễu này, nhưng Argax bám chặt như
dây leo, còn lớn tiếng cổ vũ nó nữa chứ:

- Nhanh lên! Nhanh! Nhanh! Nhanh!

Bastian thấy làm thế không ăn thua, bèn tạm ngừng lại.

- Và mọi người ở đây, nó hồi hộp hỏi, đều từng là hoặc muốn làm hoàng

đế vương quốc Tưởng Tượng à?

- Dĩ nhiên, Argax đáp, người nào không tìm ra đường về với thế giới của

họ, sớm hay muộn đều muốn thành hoàng đế cả. Không phải ai cũng thành
hoàng đế, nhưng ai cũng muốn. Thành ra ở đây có hai loại ngớ ngẩn.
Nhưng kết quả thì có thể nói là như nhau.

- Hai loại như thế nào? Argax, giải thích hộ đi! Ta cần biết!

- Đừng nôn nóng! Đừng nôn nóng! Con khỉ cười khúc khích và bám chặt

cổ Bastian hơn. Một loại mất ký ức dần dần. Đến khi mất hết thì ngay cả
AURYN cũng không đáp ứng được ước mơ cho họ nữa. Sau đó, họ tự động
- cứ tạm gọi thế - tìm đến đây. Loại kia tự lên ngôi hoàng đế thế là họ mất
hết ký ức liền tức thì. Chính vì thế mà AURYN cũng không đáp ứng được
ước mơ cho họ, vì họ đâu còn ước mơ nào nữa. Như cậu thấy, kết quả như
nhau. Loại thứ hai cũng tới đây và không đi khỏi được.

- Nghĩa là họ từng đeo AURYN à?

- Dĩ nhiên! Argax đáp. Nhưng họ quên chuyện đó từ lâu rồi. AURYN

cũng không thể nào giúp gì cho lũ người ngớ ngẩn khốn khổ này được nữa.

- Có phải họ... Bastian ngập ngừng, có phải họ bị người ta lấy mất

AURYN không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.