CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 84

Hai con vật khổng lồ này đánh nhau thật dễ sợ. Con Phúc long còn cố tự

vệ bằng cách phun lửa xanh làm cháy sém đám lông của con vật trông như
đám mây đen kia. Khói đen bốc thành từng cụm qua khe núi đá. Mùi hôi
khiến Atréju ngạt thở. Một lần con Phúc long cắn đứt của đối thủ một cái
cẳng dài. Nhưng cái cẳng bị đứt lìa không rơi xuống Vực Thẳm mà chơi
vơi một lúc trong không khí rồi trở về chỗ cũ, liền lại với cái thân hình như
đám mây đen kia. Thành ra lần nào con rồng cắn đứt chân cẳng đối phương
thì cũng chẳng khác gì cắn hụt mà thôi.

Mãi lúc ấy Atréju mới nhận ra cái điều cho đến giờ gã không chú ý: hóa

ra con vật kinh tởm kia không phải là một thân hình duy nhất, mà gồm
không biết bao nhiêu côn trùng nhỏ xanh biếc màu sắt thép, kêu rì rì như
đàn ong bắp cày bị khiêu khích và không ngừng thay hình đổi dạng.

Đúng là Ygramul rồi. Bây giờ Atréju mới hiểu vì sao nó được gọi là "mụ

Nhiều".

Gã nhảy ra khỏi chỗ nấp, giơ tấm bùa trên ngực ráng hết sức hét to:

- Ngừng lại! Nhân danh Nữ-thiếu-hoàng! Ngừng lại!

Nhưng tiếng gọi của gã chìm nghỉm trong tiếng gầm gào của hai sinh vật

đang hỗn chiến. Ngay chính gã cũng không nghe tiếng mình vừa gọi.

Không suy tính, gã phóng bừa lên cái lưới dây chão dính nhem nhép,

chạy lại chỗ hai con vật nọ. Lưới đung đưa dưới chân, gã mất thăng bằng
ngã lọt qua lưới, hai tay níu tòn ten trên Vực Thẳm mờ mịt. Nhưng gã đu
người lên, bị dính vào lưới, ráng sức gỡ ra rồi lại chạy tiếp.

Chợt thấy có kẻ tới gần, Ygramul liền quay mình nhanh như chớp. Trông

nó mới khủng khiếp làm sao: lúc này nó có dạng một khuôn mặt xanh màu
thép khổng lồ, ngay giữa trán phía trên sống mũi là con mắt độc nhất với
con ngươi thẳng đứng chòng chọc nhìn Atréju với đầy vẻ độc ác không
tưởng tượng nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.