CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 86

- Mày đến thật không đúng lúc, sau một lúc cái tiếng vo vo kia tức giận

đáp. Mày muốn gì nơi Ygramul này? Mụ rất bận, như mày thấy đấy.

- Tôi muốn con Phúc long kia, Atréju đáp, mụ cho tôi đi!

- Mày cần nó làm gì, hở thằng Atréju hai cẳng?

- Tôi bị mất con ngựa trong Đầm-lầy-phiền-muộn. Mà tôi phải đi tới Đền

Tiên tri dưới miền Nam, vì chỉ có Uyulala mới cho tôi biết được ai có thể
cho Nữ-thiếu-hoàng tên mới. Không có tên mới này thì Nữ-thiếu-hoàng sẽ
chết và cả vương quốc Tưởng Tượng cũng sẽ chết theo, cả mụ nữa!
Ygramul biệt danh là Nhiều cũng sẽ chết luôn.

- A! Khuôn mặt kia dài giọng. Có phải đó là lý do đã sinh ra Hư Không -

những chỗ hoàn toàn không còn gì hết thảy?

- Đúng thế, Atréju đáp, vậy là mụ cũng biết rồi. Mà Đền Tiên tri dưới

miền Nam lại quá xa, cả đời tôi đi không tới nổi. Thành ra tôi muốn mụ cho
tôi con Phúc long này. May ra nó chở tôi tới nơi được.

Từ cái đám quay cuồng tạo thành khuôn mặt kia nghe như có tiếng cười

nhiều giọng.

- Mày nhầm rồi, Atréju hai cẳng ạ. Bọn ta không biết gì hết về Đền Tiên

tri dưới miền Nam cũng như về Uyulala, nhưng bọn ta biết là con rồng kia
không chở mày nổi. Ngay cả nếu nó không bị thương thì chuyến đi cũng sẽ
quá lâu và Nữ-thiếu-hoàng cũng sẽ chết vì tật bệnh thôi. Mày không được
đo thời gian tìm kiếm bằng đời mày, Atréju hai chân ạ, mà bằng đời Nữ-
thiếu-hoàng.

Atréju cúi đầu vì không chịu nổi ánh mắt từ cái đồng tử thẳng đứng kia.

- Đúng thế, gã khẽ đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.