CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 181

Một người phu vội chạy ra kéo thừng cương ngựa của Chư, ấn

bờm con ngựa đã rã rượi mệt, bước lảo đảo vào tàu rồi tra dõi lại,
người phu lôi lùm cỏ đã gác sẵn xuống cái máng trước mõm nó.

Tiếng ngựa hai người lính dẹp đường đã phóng qua. Đường lại im

như tờ rồi tiếp theo tiếng chân người đi đất rậm rịch rền lại. Một
chiếc cáng cánh sáo riềm tua hoa hiên lừng lững nhô đầu vào
khoảng sáng xám đương nhạt dần. Sau cáng, một lính cầm loa.
Chiếc cáng bốn đòn của quan tổng trấn đương qua cửa nhà trạm
Đuôi Cá.

Chư chạy bật ra giữa đường, nằm phục xuống.

Lão cai trạm đứng ngây trong nhà nhìn ra. Lão đương tức, lão

đương sợ, lão không dám nhúc nhích. Lão muốn nhảy xô tới dựng
thằng Chư, ấn đầu nó vào gông. Nhưng lão không động được
chân. Lão khiếp quá. Thằng Chư dám ra chặn đường kêu quan tổng
trấn. Quả thế thì lão chết đến nơi. Lão cai trạm lẩy bẩy níu tay lên
cánh cửa mới đứng được. Cái hèo trên tay lão rơi cụp xuống đất.

Bọn lính vút roi dẹp đường thấy động đã quay lại. Rồi cơ lính hộ

vệ đằng sau vừa tiến đến, nón dứa, áo nậu, dàn hai bên, cầm
ngang đại đao. Những phu trạm tụ tập trước cửa cũng sửng sốt nhìn
ra.

Tiếng loa chõ lại:

- Đứa nào nằm kia?

Chư nói to:

- Bẩm quan lớn, con xin kêu oan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.