CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 184

Rồi người ấy hạ cái bao thư trên lưng xuống, cởi nút, lấy ra

một nòng súng khai hậu. Lại một cái súng!

- Chư bảo tôi đưa cho cô cái này. Cấm không được lộ cho ai biết

mà chết đấy. Đem ngay đến nhà ông khóa Chữ. Bảo ông khóa
rằng tháng sau lại có chuyến. Tôi không tiện đến, cô nhớ đi ngay.

Hạ lại trông thấy cái súng. Hạ sẽ đem cái súng này cho ông khóa

Chữ trên phường Hồ. Hạ không biết việc dẹp loạn Tây của người
đàn ông đi thiên hạ còn những gì nữa, nhưng Hạ cứ nghĩ khẩu súng
ấy, công việc trong bóng tối ấy có liên quan to lớn đến cuộc đời
của Hạ và Chư.

Tháng Hai, lại hội lệ đền Đồng Cổ.

Năm ấy, con đường bờ thành từ đầu trại Hàng Hoa góc Tây Bắc

lên đến trại Kho Than, trại Cống Vị, hàng nghìn dân phu nội ngoại
thành ngày đêm phải đi phá tường dỡ gạch. Quan tổng trấn Bắc Hà
đương cho lệnh đốc dân triệt phá dinh thự, đền miếu to ở Hà Nội
để lấy gạch đá tải vào kinh xây thành Phú Xuân.

Từ đời Gia Long dời đô vào Thừa Thiên, đến bây giờ đã sang

triều Tự Đức mà nhà Nguyễn vẫn sợ cái thế thành Thăng Long, bởi
vậy đời vua nào nối nhau cũng tiếp tục triệt phá Thăng Long, triệt
mãi, triệt hết, bây giờ dỡ đến cả tường thành.

Đến năm ấy thì cái lũy trúc dày hàng trăm sải ngăn phường Hồ

với phường Thụy cũng bị đốt rồi, chỉ còn cái tên cổng Rong.
Chuồng voi gần chùa Bà Đanh nuôi năm ông voi lẫm liệt đã từng đi
trận, ông Ất, ông Kiên, ông Cường, ông Vểnh, ông Cú, các quản
tượng được lệnh điệu năm ông voi đi Thái Nguyên kéo gỗ vào Kinh
rồi không thấy ông nào về nữa. Chuồng voi cũng bỏ hoang nốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.