CHUYỆN DESPEREAX - Trang 149

“Nhưng không ai thật sự biết rõ ngục tối ngoại trừ lũ chuột

cống, thưa ngài. Có hàng ngàn chỗ có thể là nơi nàng bị nhốt, và
chỉ có lũ chuột cống mới biết thôi. Quân lính của ngài sẽ không bao
giờ tìm được nàng nếu như lũ chuột cống không muốn thế.”

“Á,” nhà vua nói, và ông úp hai tay lên tai mình. “Đừng có nói với

ta về chuột cống hay những gì chúng biết!” ông hét lên. “Chuột
cống là những kẻ phạm pháp. Chuột cống đi ngược lại với luật
pháp. Không có con chuột cống nào trong vương quốc của ta hết.
Chúng không tồn tại.”

“Thưa ngài, Người Đứng Đầu Vô Cùng Cao Quý, điều đó không

đúng. Hàng trăm con chuột cống sống trong ngục tối của lâu đài
này. Một trong số chúng đã bắt con gái ngài và nếu ngài lệnh
cho...”

Nhà vua bắt đầu ngâm nga. “Ta không nghe thấy ngươi!” ông

ngừng lại để hét lên. “Ta không nghe thấy ngươi! Và dù sao đi nữa,
những gì ngươi nói đều sai hết vì ngươi là đồ gặm nhấm và vì
thế cũng là đồ dối trá.” Ông lại bắt đầu ngâm nga trong miệng.
Và rồi ông ngừng lại và nói, “Ta đã thuê nhiều thầy bói. Và một
nhà ảo thuật. Họ đến từ một vùng đất xa xôi. Họ sẽ nói sự thật. Một
con chuột nhắt không thể nói sự thật được.”

“Cháu đang nói với ngài sự thật,” Despereaux nói. “Cháu xin

thề.”

Nhưng nhà vua không chịu lắng nghe. Ông vẫn ngồi ôm chặt

hai tai. Ông ngâm nga rất to. Những giọt nước mắt to tròn lăn khỏi
mặt ông và rơi xuống sàn nhà.

Despereaux ngồi nhìn ông mãi trong sự ngỡ ngàng. Chú nên làm

gì bây giờ? Chú đưa một bàn chân đầy bối rối lên cổ kéo sợi chỉ
đỏ, và bất chợt giấc mơ của chú ùa về... bóng tối và ánh sáng và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.