CHUYỆN DESPEREAX - Trang 156

trước kia là đuôi chú thì cũng giật liên hồi. Vậy mà chú vẫn còn một
chặng đường rất, rất dài nữa, vào bếp và xuống nhiều bậc thang
trong ngục tối, và rồi, bằng cách nào đó, như thế nào đó, xuyên
qua được cái bóng tối ngập ngụa chuột cống... và ồ, thưa độc giả,
khi chú dừng lại để nghĩ đến những gì đang chờ mình phía trước,
Despereaux chìm trong cảm giác não nề của nỗi tuyệt vọng.

Chú tựa đầu vào ống chỉ, và chú ngửi thấy ở đó mùi cần tây,

rồi chú nghĩ tới Hovis và Hovis đã có vẻ tin tưởng vào chú cùng sứ
mệnh của chú thế nào. Thế là chú chuột ngẩng đầu lên, sửa vai
cho ngay ngắn rồi lại đẩy ống chỉ về phía trước, nơi chú trông
thấy, khi đã quá muộn, một ánh sáng bập bùng.

Despereaux lạnh toát người.

Đầu Bếp đang ở trong bếp. Bà nghiêng người xuống cái bếp

lò. Bà đang khuấy một thứ gì đó.

Nước sốt phải không? Không.

Món hầm à? Không.

Thứ mà Đầu Bếp đang khuấy chính là... xúp. Xúp đấy, hỡi

độc giả! Trong chính lâu đài của nhà vua, đi ngược lại với luật lệ của
nhà vua, ngay dưới mũi nhà vua, Đầu Bếp đang nấu món xúp!

Khi chú chuột đứng nhìn, Đầu Bếp đưa cả mặt mình vào giữa

đám khói bốc lên từ cái nồi và hít một hơi thật sâu. Bà mỉm một nụ
cười vô cùng hạnh phúc, và làn khói bay lượn quanh bà rồi bắt lấy
ánh sáng của nến, làm thành một chiếc vương miện trên đầu bà.

Despereaux biết Đầu Bếp cảm thấy ra sao về chuột nhắt

trong bếp của mình. Chú nhớ như in lời hướng dẫn của bà đối với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.