CHUYỆN DESPEREAX - Trang 45

Chương Mười Ba

Lòng bội bạc không giới hạn

CÙNG NHAU, BA CON CHUỘT cứ đi xuống sâu, sâu, sâu mãi.

Sợi chỉ quanh cổ Despereaux rất chặt. Chú cảm giác như nó sắp

nghẹn cổ mình. Chú lấy một chân kéo nó ra.

“Đừng có đụng vào sợi chỉ,” chuột trùm đầu thứ hai gắt lên.

“Phải,” chuột trùm đầu thứ nhất nhắc lại, “đừng có đụng vào

sợi chỉ.”

Chúng đi rất nhanh. Và bất cứ khi nào Despereaux chậm lại,

một trong hai con chuột trùm đầu lại xô vào vai chú và bảo chú phải
đi tiếp. Chúng đi qua những cái lỗ trên tường và xuống những bậc
thang bằng vàng. Chúng đi qua những căn phòng với các cánh cửa
đóng chặt và những cánh cửa mở tung. Ba con chuột nhắt đi qua
những sàn đá hoa và dưới những tấm rèm nhung nặng trịch. Chúng
đi qua những vệt nắng ấm áp và những bóng râm u tối.

Đây, Despereaux nghĩ, chính là cái thế giới chú sẽ bỏ lại sau lưng,

cái thế giới chú từng biết và yêu mến. Và ở đâu đó trong này, nàng
công chúa Hạt Đậu đang bật cười và vui tươi vỗ tay theo điệu nhạc,
không hề biết đến số phận của Despereaux. Sự thật rằng chú
không thể cho công chúa biết điều gì đã xảy đến với chú dường
như chợt trở nên quá sức chịu đựng của con chuột bé nhỏ.

“Liệu có thể cho tôi có vài lời cuối với công chúa được không?”

Despereaux hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.