CHUYỆN DESPEREAX - Trang 61

“Ha ha ha! Tất nhiên là cậu rất mong tới lúc ấy rồi. Cậu mong

đến lúc ấy bởi vì cậu là một con chuột cống, một con chuột cống
thật sự.”

“Phải,” Roscuro nói. “Cháu là một con chuột cống thật sự.”

“Không thèm quan tâm đến ánh sáng,” Botticelli nói.

“Không thèm quan tâm đến ánh sáng,” Roscuro nhắc lại.

Botticelli lại phá lên cười và lắc đầu. Chiếc mặt dây chuyền,

treo trên cái móng vuốt dài trên chân hắn, vung qua vung lại, vung
qua vung lại.

“Cậu, người bạn trẻ của ta, là một con chuột cống. Chính xác.

Phải. Sự tàn ác. Những tù nhân. Lũ chuột cống. Đau khổ. Chúng
đều đi cùng với nhau thật gọn ghẽ, thật ngọt ngào. Ôi, thật là một
thế giới đáng yêu, một thế giới tăm tối đáng yêu làm sao.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.