CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 194

"Bạn học Ôn Nhiễm?"Một lát sau anh gọi cô.

"Người này đã ngủ."Ôn Nhiễm rầu rĩ đáp.

"Đợi lát nữa ngủ tiếp, anh còn vấn đề muốn hỏi em."Diệp Dĩ Trinh lại còn
đùa giỡn quang minh chính đại thế nữa.

Ôn Nhiễm mở to hai mắt, nghe anh nói:"Người tên là Triệu Vị Xuyên này,
em đã từng nghĩ chấp nhận hắn chưa?"

Ôn Nhiễm thực bội phục sự chấp nhất của người này, Triệu Vị Xuyên mà
cứ truy cứu mãi.Tuy là cô không chột dạ nhưng mà cũng bị anh hỏi đến
chột dạ.Cô kéo góc chăn, lắc lắc đầu:"Không có mà."Ngẩng đầu nhìn anh,
đôi mắt ôn nhu sáng bóng:"Em nghĩ, lúc em gặp hắn, hình như cũng đã
thích anh rồi."

Trong lúc Diệp giáo sư giật mình sửng sốt, Ôn Nhiễm bật cười.

"Thật sao?"Anh thấp giọng hỏi.

"Thực sự hôm nay anh không giống với một giáo sư."Ôn Nhiễm trả lời, loại
cảm giác này khiến cô rất thoải mái, người cũng thả lỏng hơn.

Diệp Dĩ Trinh mỉm cười, ôm lấy cô:"Thật không?"

"Vâng."ÔnNhiễm thành thật trả lời.

Diệp giáo sư vừa lòng cười, bắt đầu giở trò:"Vậy anh nên làm một số việc
một giáo sư không nên làm nhỉ."

"Sao?"ÔnNhiễm mở to hai mắt, giây tiếp theo đã bị người nào đó giữ chặt
ót, bờ môi mềm mại đặt lên trên môi cô, nhẹ nhàng hôn, phá vỡ tầng phòng
ngự mỏng manh của cô, ôn nhu chiếm đoạt lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.