CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 230

cậu đều đoán được đúng không?"

Từ trước đến nay, Đồng Chu chưa bao giờ có được khí thế bức người như
vậy, cô giống như, không biết phải đối mặt thế nào.

Đồng Chu ngồi sụp trên giường:"Bây giờ, ngay cả chính mình cũng không
thể tưởng tượng ra đã làm nên chuyện đó."Cô ôm lấy đầu, biểu tình giống
như vô cùng thống khổ:"Cậu có biết mình muốn tham gia hạng mục GP lắm
không? Mình tự nhủ rằng, nếu làm tốt có thể được đến tổng bộ GP Anh
quốc thực tập! Cậu còn nhớ khi đến sân bay tìm mình không?Mình lừa cậu
đấy Ôn Nhiễm, mình luôn nhớ đến hắn, mình muốn đi Anh tìm hắn nhưng
mà đến sân bay rồi mới phát hiện ra, mình không thể đi, mình cái gì cũng
không có.Với năng lực hiện tại của mình, đi GP là cơ hội duy nhất.Cậu biết
không Ôn Nhiễm, là cơ hội duy nhất của mình..."

Cô bây giờ vẫn nhớ rõ ràng cảm giác khi nhìn danh sách trúng tuyển.Cô
không có, mà người thứ hai mươi mốt lại là cái tên của người đã từng nói
với cô sẽ không tham gia thi tuyển, Ôn Nhiễm lại trèo vào được sau vòng
sát hạch.Trong phút mất mát đó, tuyệt vọng, phẫn nộ cùng nhau ập tới, cô
không thể nào chịu nổi, giống như mất đi cả lí trí.

"Khi đó mình ghét cậu, ghen tị với cậu Ôn Nhiễm, mình cầu lại không thể
có, cậu không muốn thì lại được.Cho nên mình mất đi lí trí, làm ra chuyện
đó với cậu, thậm chí còn hãm hại Lâm Sanh..."Giọng Đồng Chu có chút run
run,"Thực ra làm xong mình lại hối hận, tối hôm đó mới không dám trở về,
mình sợ thấy cậu, sợ chứng kiến cậu vì mình mà bị thương.Sau này, mình
lại tự hỏi, mình có làm cái gì sai đâu, chỉ là vì cậu, cậu tốt hơn mình mà
thôi."

Ôn Nhiễm yên lặng lắng nghe, không dám lên tiếng, như là sợ dọa đến cô
ấy, ngay cả hô hấp cũng áp chế.Rốt cục đến khi Đồng Chu trầm mặc, Ôn
Nhiễm mới hít mạnh một hơi, cố gắng không để mình rơi nước mắt.Có vẻ
cô và Đồng Chu đều bị dọa giống nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.