CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 232

Sau mấy ngày chân bị thương, chìa khóa nhà trọ Diệp giáo sư cũng đưa cho
Ôn Nhiễm một cái.Ban đầu cô không cầm, lại bị Diệp Dĩ Trinh nhẹ nhàng
nói một câu:"Chỉ là phòng ngừa thôi mà, hơn nữa em cũng không có bạn ở
đây, khi cần lại không tìm ra chỗ ở."

Đại học B có rất nhiều thầy giáo mua phòng trọ ở, bởi vì đại học B không
gần trung tâm, phòng cũng không phải giá cao, cho nên ai cũng mua nhà rồi
cho thuê, kiếm thêm thu nhập.Mỗi ngày nghỉ, ở đây lại đầy cả khách.

Nhớ tới lời này, mặt Ôn Nhiễm lại đỏ lên, biết là đối phương không nhìn
thấy bộ dạng của mình lúc này, Ôn Nhiễm nghiêm túc nói:"Thầy nhanh
nghỉ ngơi đi."

Đối phương cúi đầu cười, nói ra một câu làm bạn học Ôn Nhiễm chịu
không nổi:"Tuân lệnh, bạn gái tiểu thư."

Lại bị đùa giỡn, Ôn Nhiễm căm giận đi về phía nhà trọ giáo sư.Tập tài liệu
được đặt ở một vị trí dễ thấy trong phòng sách, Ôn Nhiễm cầm xem, mọi
trang đều được anh đánh dấu.Từng nét mạnh mẽ, dứt khoát.Diệp giáo sư
cũng viết bảng rất đẹp, từng khóa học đều được dịp mà chiêm ngưỡng.

Nói tiếp, đây cũng là lần đầu tiên cô đến phòng sách của Diệp Dĩ Trinh,
trước đây bị thương ở chân, nhưng mà mấy ngày đó đi lại không tiện nên
hầu như Ôn Nhiễm chỉ nằm trên giường nhìn ngọn đèn trong phòng này,
biết rằng anh còn đang làm việc.Bây giờ, cô nhìn lướt qua bàn làm việc của
anh, hai bên đầy tài liệu, chừng đó cũng đủ thấy anh bận rộn bao nhiêu.

Nghĩ nghĩ, Ôn Nhiễm lại thở dài.Anh đi công tác vài ngày, ở đây đã bám
một lớp bụi, Ôn Nhiễm vén tay áo, bắt đầu đi dọn dẹp.Đang định sửa sang
lại nhà thì tiếng chuông cửa bỗng vang lên.Ôn Nhiễm hơi sửng sốt.Phản
ứng đầu tiên chính là- Diệp giáo sư đã về rồi sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.