CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 231

"Đồng Chu, mình không biết hạng mục GP với cậu quan trọng như thế, nếu
biết mình sẽ không tham gia."

"Cậu đừng đồng tình với mình!"Đồng Chu đẩy cô ra, giọng nói bén nhọn,
lại có chút đau thương,"Như vậy chỉ khiến mình cảm thấy tệ hơn, cầu xin
cậu đừng như vậy, đừng để ý đến mình, đừng khiến mình thành một người
xấu hơn nữa được không?"

Ôn Nhiễm đành thu tay, xoay người rời đi.Kì thực, Ôn Nhiễm đã có ý định,
nếu Đồng Chu không đề cập tới chuyện này cô cũng không hỏi nữa, không
phải vì Đồng Chu mà là vì cô.Miệng vết thương khó khăn lắm mới liền lại,
cô không muốn vạch trần nó ra bởi vì, loại đau khổ đó, vĩnh viễn cũng
không hết.

"Ăn cơm trưa sao?"Điện thoại đầu dây ân cần hỏi thăm, Ôn Nhiễm đang ở
căn tin chiến đấu với mấy hột cơm cứng ngắt.Cô phát hiện mình bị chiều
đến hư rồi, khẩu vị của cô là hoàn toàn được nâng cấp, không có anh ở đây,
cô ăn không thấy ngon.

"Vâng, đang ăn."Giọng điệu ủ rũ."Công việc bên Luân Đôn tốt chứ ạ?"

"Ừ."Anh trả lời, lại lật một văn kiện ra.Gần đây Boss bên GP Anh quốc lo
lắng về tình hình dầu thô ở Hải Bắc Brent, giá cả trước mắt không ổn định,
lại không dám xuống tay.Cho nên nhà phân tích Diệp giáo sư đương nhiên
sẽ bị triệu hồi về Luân Đôn.

Bây giờ ở Luân Đôn đang là rạng sáng, anh cầm văn kiện, vừa gọi điện
thoại nội tuyến kêu một tách cà phê.

"Anh không nghỉ ngơi sao?"

"Anh không mệt."Anh ôn hòa nói,"Ăn cơm xong thì nghỉ ngơi một chút,
anh đã chuẩn bị tài liệu thi CPA ở nhà trọ, nhớ sang lấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.