CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 238

Mắt anh lóe lên, Diệp Dĩ Trinh cười:"Em biết rồi."

Diệp Vận Đồng đúng là chị gái anh, nhưng mà cùng cha khác mẹ thôi.Nếu
nói mẹ của anh là người thứ ba thì chị là con vợ cả.Từ khi biết chuyện đến
nay, điều khiến Diệp Dĩ Trinh kinh ngạc đó là, họ ở chung rất tốt.

Phòng sách lầu hai, Diệp Dĩ Trinh quen thuộc bước vào, Diệp lão gia đang
viết thư pháp, từng đường nét rồng bay phượng múa nhưng cũng thật là
mạnh mẽ.Bỗng nhiên ông nâng tay vẫy vẫy, Diệp Dĩ Trinh nhanh tay đưa
sang một ly trà.

Diệp lão gia nhìn anh:"Về rồi sao?"

"Ba gọi điện thoại quốc tế đường dài như vậy, con có thể không về
sao?"Anh cười khổ.

Diệp lão gia ừ hử một tiếng, đến ghế dài ngồi xuống:"Bình thường có gọi
điện thoại quốc tế cũng không thấy cậu sốt ruột như thế, còn không phải
đánh trúng điểm yếu rồi."

Diệp Dĩ Trinh cúi đầu không nói.

"Dĩ Trinh, cậu có biết Hoài Trữ về thành phố C làm gì không?"

"Biết."Anh nhẹ giọng nói,"Ba cũng muốn sao?"

Diệp lão gia gõ gõ sàn,"Đừng nói theo ta."

Diệp Dĩ Trinh cười như không.

Lát sau nghe thấy Diệp lão gia thản nhiên nói:"Mấy ngày nữa đưa nó về gặp
ta."

-------------------

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.