CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 304

Ôn phu nhân một tay che ngực, cũng giống như cô, ngỡ ngàng nhìn mấy
mảnh nhỏ dưới chân.

Ông nội chỉ vào mặt mẹ, tức giận hét lên:"Cô cô nói lại những lời lúc nãy
một lần nữa xem."

Mặt bà đã trắng ra, như không còn chút khí.Ôn Nhiễm định đỡ lấy mẹ, lại
bị bà đẩy ra:"Tôi nói, con tôi không muốn, dù có chết tôi cũng không ép
buộc nó."

"Vậy cô muốn nó rập khuôn theo bước của cô phải không.Tìm một nhà
không môn đăng hộ đối để hối hận cả đời."Ông hét lên."Cô hủy đời con ta,
giờ còn muốn hủy đứa con gái duy nhất của nó, ta nói cho cô biết, cô đừng
hòng."

"Là ai hủy?Nếu không phải ông bảo thủ, chúng tôi đã có thể sống cùng
nhau."Ôn phu nhân không còn chút sức, giọng yếu dần,"Anh ấy cũng sẽ
không chết, sẽ còn sống rất tốt...."

"Cô!"Ông nội tức giận nhấc tay lên, lại từ từ hạ xuống, trợn mắt nhìn tay
mình bị Ôn Nhiễm nắm lấy.

Vẻ mặt cô vẫn kinh hoàng nhưng đôi mắt lại rất đỏ:"Ông nội, kết hôn hay
không hay là lấy ai, mẹ con không thể thay con quyết định."

Ông nội bớt tức giận hơn:"Vậy nghe ta."

Ôn Nhiễm nhìn ông rồi cười:"Ông, cũng không thể thay con quyết
định."Mắt ông như phát hỏa, Ôn Nhiễm lặp lại lần nữa:"Con đã trưởng
thành, sẽ không trơ mắt đứng nhìn ông một lần nữa đánh con hay mẹ
con.Dù là vô tình hay cố ý, con cũng sẽ không để ông gây ra vết thương nào
cho mẹ con con nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.