CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 59

"Ôn Nhiễm" Âm thanh trầm thấp của hắn phát lên, có chút khàn khàn." Có
việc gì sao?"

"À, vâng, thầy Diệp, là vậy, có một người bạn cô giáo bận nên bảo em giúp
quản lý một lớp năm nhất".Nghĩ tới nghĩ lui một lúc, Ôn Nhiễm quyết định
phải lên tiếng thôi.

"Ừ, có vấn đề gì sao?"

Ôn Nhiễm hít sâu:"Cũng không có gì quan trọng, nhưng mà ngay mai mấy
em muốn đi dã ngoại, em lại phải đi cùng, cho nên muốn xin thầy việc báo
cáo ngày mai có thể dời lại ngày sau được không ạ?"

Ôn Nhiễm nói một hơi đầy hăng hái xong, nín thở chờ câu trả lời của Diệp
Dĩ Trinh, mà đối phương chỉ nhẹ nhàng cười:"Dã ngoại sao?Chỗ nào?"

"Leo núi, là ở ngoại ô thành phố B thôi ạ".

Cô thật thà trả lời, trong lòng buồn bực lắm, người này hỏi mấy cái này làm
gì, chỉ cần nói cô biết có cho nghỉ không là được mà.Đầu kia thản nhiên ừ
một tiếng, cô còn chưa kịp hiểu gì đã nói tiếp:"Có thêm người đi được
không, cô giáo Ôn?"

Cô giáo Ôn, nghe xong mấy chữ này Ôn Nhiễm thấy mặt mình sắp cháy
luôn rồi, cũng không nghĩ nhiều liền trả lời:"Chắc là không được rồi, đã có
năm mươi ba người, xe chật."

Cô cự tuyệt rất lưu loát, người đầu máy nghe xong trố mắt vài giây, cười
cười rồi tắt máy.Ôn Nhiễm nghe mấy tiếng bíp bíp, càng không hiểu, người
này hỏi cẩn thận như thế, không phải là hắn muốn đi chứ?

Nghĩ đến đây Ôn Nhiễm trừng ngược mắt lên.Cô, cô vừa mới cự tuyệt Diệp
Dĩ Trinh, Diệp giáo sư, thầy Diệp sao???

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.