CHUYỆN DŨNG CẢM NHẤT - Trang 81

Diệp Dĩ Trinh nhíu mày, thú vị nhìn người dưới đài cũng có thể xem là một
học trò giỏi ngụy biện:"Cũng xem như có lý."

Có người mở đầu, mấy người khác cũng dũng cảm mà đứng lên, Ôn Nhiễm
ở phía sau chồng sách nặng cũng ngẩng đầu, nhìn người đàn ông trên
bục.Tình thế trước mắt một chọi một trăm nhưng thái độ vẫn bình tĩnh như
cũ.

Diệp Dĩ Trinh ngẩng đầu ý bảo mọi người im lặng:"Được rồi, tôi đã hiểu
được ý tứ các bạn.Tổng thể là, mọi người hầu như đều đồng ý."

Mọi người cười cười nghe thầy tiếp tục nói:"Tôi vẫn thấy, tin tưởng học trò
của mình với một giáo sư mà nói là yêu cầu lớn nhất, cho nên, tôi tin tưởng
các bạn có thể vượt qua được kì thi này.Nhưng hiện tại các bạn muốn có đề
cương..." Anh đưa quyển sách giáo khoa rất nặng trong tay rồi ngẩng đầu
nhìn mọi người mỉm cười:"Vậy phải làm sao cho tốt?"

Không thể không nói những lời này thực là khéo, một câu đã khảo nghiệm
được lòng tự tôn của nghiên cứu sinh đại học B.

Vì thế cuối cùng nhất trí với phương án, mọi người phải là nhượng bộ.Diệp
Dĩ Trinh giáo sư thuận lợi tẩu thoát khỏi khiển trách " không phải giáo sư
tốt".

Sau một khoảng thời gian hồi tưởng, Ôn Nhiễm nảy sinh một loại cảm giác
thật kì diệu.Thực ra giáo sư Diệp cũng có những lúc rất gian manh?Chẳng
qua là anh đã dùng vẻ ngoài "ôn nhuận nho nhã " để che đậy mà thôi.

Và, mọi người đều bị lừa như thế.

Trở về phòng kí túc xá, vừa đẩy cửa ra cô đã thấy trên giường của Lâm
Sanh có một túi hành lý.Đúng lúc Lâm Sanh từ nhà vệ sinh bước ra.

Vừa thấy bạn Lưu Phỉ Phỉ suýt nữa hét ra tiếng:"Cậu, cậu sửa tóc?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.