CHUYỆN KHÔNG CÔNG BỐ CỦA SHERLOCK HOLMES​ - Trang 73

choạng tiến lui, sờ soạng trong bóng tối. Mới đi chưa đuợc ba buớc thì có
một giọng bình tĩnh ngăn lại:
-Đây, Watson!
Tôi quay trái và thấy một lỗ cửa ở tuờng.
Lại vang lên giọng của Holmes:
-Tôi đánh rơi chiếc đèn bấm. Anh có tìm thấy nó không, Watson?
Giọng nói bình tĩnh của Holmes đặc biệt làm tôi kinh hoảng, vì nó thường
dùng để che dấu cuộc đấu căng thẳng nội tâm. Tôi biết là Holmes đang bị
chấn động mạnh vì chuyện gì.
Tôi buớc một buớc và dẫm vào chiếc đèn bấm. Bật nó lên tôi kinh hoàng
thấy cảnh tuợng truớc mặt mình. Holmes quỳ đầu gối, khom nguời và gục
đầu ủ rũ - tuợng trưng cho sự tuyệt vọng hoàn toàn.
-Tôi đã vấp phải thất bại, Watson. Cần phải đưa tôi ra Tòa vì tội ngu xuẩn.
Kinh hoàng vì cảnh tuợng đẫm máu nên tôi chỉ nghe thoang thoảng. Jack-
Kẻ mổ bụng đã để cho cơn điên dại kinh tởm của hắn đuợc tự do, lần này
đã chọn Ponli bất hạnh làm nạn nhân của hắn. Bức tranh kinh khủng chập
chờn đảo qua đảo lại truớc mắt tôi..
-Nhưng nó có ít thời gian thế! Bằng cách nào nhỉ?
Holmes tỉnh nguời và đứng nhỏm lên
-Đi nào Watson! Đi theo tôi!
Suốt dọc đường Holmes vượt truớc tôi khá nhiều, nhưng tôi không thể để
bạn mình khuất khỏi tầm mắt và cuối cùng khi tôi đuổi kịp, thì thấy Holmes
đang lấy sức gõ vào cửa của hiệu cầm đồ Dudley Bek .
-Bek- Holmes quát to- Ra đây! Tôi yêu cầu anh lập tức ra ngay đây!- anh ta
đập rồi lại đạp tiếp nắm đấm vào cánh của- Mở cửa ra, nếu không ta phá
đấy!
Trên cao xuất hiện một hình chữ nhật sáng. Cửa sổ mở rồi một chiếc đầu
thò ra. Dudley Bek quát lên:
-Anh là ai, điên à? Anh là ai đã nào?
Trong ánh sáng của ngọn đèn mà người chủ tiệm cầm đồ cầm trên tay, thấy
rõ chiếc áo sơ mi mặc đêm cổ đứng và chiêc mũ chụp có tua đỏ.
Holmes lui ra rồi quát to để trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.