CHUYỆN NGƯỜI TÙY NỮ - Trang 19

Bà ta đợi đến khi xe rồ máy rời đi. Tôi không nhìn lên mặt bà, mà vào phần
thân thể còn thấy được khi đầu đang cúi: cái eo lưng lam, bó dày; bàn tay
trái đặt trên đầu can bằng ngà; những hạt kim cương lớn trên ngón nhẫn,
hẳn một thời đẹp lắm và giờ vẫn được giữ gìn rất đẹp; trên ngón tay có các
khớp lồi, móng dũa thành một hình cung uốn nhẹ. Trông như một nụ cười
giễu cợt, nằm trên ngón; như cái gì đó đang nhạo báng bà ta.

Cô có thể vào được, bà ta nói. Bà quay lưng khập khiễng đi vào trong sảnh.
Nhớ đóng cửa khi vào.

Tôi nhắc túi đỏ vào trong, rõ là ý định của bà, rồi đóng cửa. Tôi không nói
gì với bà. Dì Lydia bảo tốt nhất là không mở miệng trừ phi được hỏi đích
danh. Hãy thử đặt mình vào vị trí họ xem, dì nói, hai tay bắt vào nhau vặn
vẹo, nụ cười van lơn căng thẳng. Với họ chuyện này không dễ dàng gì.

Trong này, Phu nhân Chủ soái nói. Khi tôi vào tới phòng nghỉ bà đã ngồi
vào ghế rồi, chân trái gác ghế đẩu, trên cái gối tựa thêu mũi nhỏ, hoa hồng
trong giỏ. Đồ đan trên sàn cạnh ghế, cắm kim đan chĩa lên.

Tôi đứng trước bà, hai tay khoanh. Vậy đấy, bà nói. Bà đang cầm điếu
thuốc lá, và đặt lên môi mà bậm chặt trong khi châm lửa. Môi bà mím vậy
rất mỏng, viền môi vẽ ra những đường dọc mảnh thường thấy trong quảng
cáo son. Bật lửa màu ngà. Thuốc lá chắc mua chợ đen, tôi nghĩ, và bắt đầu
hy vọng. Kể cả không còn tiền mặt nữa, ít nhất vẫn còn chợ đen. Luôn luôn
có chợ đen, luôn luôn có gì đó đem trao đổi được. Vậy bà là một người có
khả năng phớt luật. Nhưng tôi có gì để đổi chác đây?

Tôi nhìn điếu thuốc nôn nao. Với tôi, cũng như rượu và cà phê, thứ này bị
cấm.

Già đến mức cái ấy không làm việc nữa, bà ta nói.

Dạ, thưa phu nhân, tôi nói.

Bà buông một tiếng vẻ như cười, rồi ho. Bất hạnh cho ngài, bà ta nói. Với
cô là lượt thứ hai, phải không?

Thứ ba, thưa phu nhân, tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.