CHUYỆN NGƯỜI TÙY NỮ - Trang 248

“Chà, trên lý thuyết thì đúng,” ông nói. “Nhưng ai cũng là ngưòi, phải
không.”

Tôi đợi ông đi sâu hơn vào đề tài này, nhưng không thấy, vậy nên tôi nói,
“Nghĩa là sao?”

“Nghĩa là không thể qua mặt Tự nhiên,” ông nói. “Tự nhiên đòi hỏi phải đa
dạng, với đàn ông. Điều đó hợp lỷ thôi, nó thuộc về chiến lược duy trì nòi
giống. Đó là sắp đặt của Tự nhiên.” Tôi không nói gì, nên ông tiếp. “Bằng
bản năng đàn bà biết vậy. Sao họ cần phải mua nhiều áo quần khác nhau
đến thế, ngày xưa? Để lừa người đàn ông nghĩ rằng đây là nhiều đàn bà
khác nhau. Mỗi ngày một người mới.”

Ông nói như thể tin chắc, nhưng cũng có rất nhiều điều khác ông nói theo
kiểu ẩy. Có thể ông tin, có thể không, hoặc có thể cả hai, cùng lúc. Không
thể đoán nổi ông tin gì.

“Và giờ chúng tôi không còn áo quần khác nhau,” tôi nói, “thì các ông có
đàn bà khác nhau, thật đon giản.” Khá mai mỉa, nhưng ông không thừa
nhận.

“Nó giải quyết được rất nhiều thứ,” ông nói, không hề máy mắt.

Tôi không đáp lời. Tôi đang dần chán ngấy ông. Tôi những muốn làm mặt
lạnh với ông, câm lặng giận dỗi tử giờ đến khi về. Nhưng tôi không làm nổi
và biết thế. Dù gì thì gì, đêm nay cũng là đi chơi.

Tôi thực sự muốn là muốn nói chuyện với đám đàn bà, nhưng cơ hội xem ra
xấp xỉ zero.

“Họ là những ai?” tôi hỏi.

“Nơi nàv chỉ dành cho sĩ quan,” ông nói. “Thuộc mọi binh chủng, và những
quan chức dân sự cao cấp. Và các phái đoàn thương mại nữa, dĩ nhiên. Như
thế thúc đẩy thương mại. Ở đây rất tiện gặp người cần gặp. Không có nơi
này sẽ khó làm ăn nổi. Chúng tôi cố gắng cung cấp dịch vụ ít nhất cũng
ngang bằng mọi nơi khác. Còn có thể nghe lỏm được nhiều thứ nữa, tin tức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.