CHUYỆN NGƯỜI TÙY NỮ - Trang 255

“Cậu đang làm cái chết mẹ gì ở đây?” Moira hỏi. “Không phải là gặp cậu
thì không mừng. Nhưng cậu thì chẳng nên mùng. Cậu mắc phải tội gì? Cười
phá lên khi thấy cặc lão à?”

Tôi nhìn lên tràn. “Có bọ không?” tôi nói. Tôi lau quanh mắt, thật cẩn thận,
bằng đầu ngón tay. Chì đen dây đầy ra.

“Chín mươi phần trăm,” Moira nói. “Làm điếu nhé?”

“Sẵn lòng lắm,” tôi nói.

“Này,” cô nói với người bên cạnh. “Cho mượn một điếu, okay?”

Người kia đưa liền, không ca cẩm. Moira vẫn giỏi ăn dỗ như xưa. Cô khiến
tôi mỉm cười.

“Mà cũng có thể là không,” cô tiếp. “Tớ không nghĩ ra chúng ta có thể nói
gì khiến đám ấy bận lòng. Phần lớn thì chúng đã nghe hết rồi, mà đằng nào
chẳng ai ra khỏi đây trừ đi xe thùng đen. Nhưng cái đó cậu phải biết chứ,
nếu đã ở đây.” Tôi kéo đầu cô lại thì thầm vào tai. “Tớ tạm thời thôi,” tôi
nói. “Chỉ tối nay thôi. Tớ không được phép đến đây là khác. Ông ta lén đưa
tớ vào.”

“Ai cơ?” cô thì thầm trả. “Cái lão thối bên cạnh cậu hả? Tớ thử qua lão rồi,
đúng là dở như hủi.”

“Đấy là Chủ soái của tớ,” tôi nói.

Cô gật đầu. “Có vài thằng cha làm thế, coi là nhộn đáo để. Cũng như là leo
lên bàn thờ mà vật nhau: các cậu đáng phải là bình chứa tiết hạnh thế cơ
mà. Muốn xem các cậu mông má lên thì ra sao. Chẳng qua là phô diễn
quyền lực rẻ tiền.”

Tôi chưa từng nhìn nhận theo cách này. Tôi thử khớp vào Chủ soái, nhưng
có vẻ quá đơn giản, quá thô tục so với ông. Chắc chắn ông có những động
cơ vi diệu hơn nhiều. Nhưng cũng có thể chỉ là tính kiêu ngạo đã dụ tôi
nghĩ thế.

“Chúng mình không có nhiều thời giờ,” tôi nói. “Kể hết cho tớ đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.