CHUYỆN NGƯỜI TÙY NỮ - Trang 78

Lại là Janine, đang kể chuyện mình bị cưỡng dâm tập thể hồi mười bốn

tuổi và phải đi nạo ra sao. Tuần trước cô cũng kể đúng chuyện này. Cô ta
gần như tỏ ra hãnh diện nữa, trong lúc kể. Chuyện đó còn chắc gì có thật.
Tới giờ Cáo mình, thà đặt chuyện ra còn an toàn hơn là nói không có gì
khai báo. Nhưng với Janine, rất có thể đó ít nhiều là chuyện thật.

Nhưng là lỗi tại ai? dì Helena hỏi, một ngón tay mũm mĩm giơ lên.

Tại cô ấy, tại cô ấy, tại cô ấy, chúng tôi rì rầm xướng.

Ai đã khuyến khích chúng? dì Helena rạng rỡ, rất đỗi hài lòng.

Chính cô. Chính cô. Chính cô.

Lý do gì Chúa lại cho phép một chuyện kinh khủng như vậy?

Để dạy cho cô bài học. Dạy cho cô bài học. Dạy cho cô bài học.

Tuần trước Janine đã khóc òa lên. Dì Helena bắt cô quỳ trên đầu lớp, tay

chắp sau lưng, để chúng tôi cùng thấy rõ, khuôn mặt đỏ bừng, lem nhem
mũi dãi. Tóc cô vàng xỉn, mi mắt quá thưa gần như không có, đôi mi mất
tích trên mặt người vừa qua hỏa hoạn. Đôi mắt đã cháy xong. Trông cô thật
tởm: yếu nhược, oằn oại, nhem nhuốc, da hồng hồng, như con chuột mới
đẻ. Chúng tôi không ai muốn mình thành ra thế, không đời nào. Trong
khoảnh khắc, dù biết cô đang phải chịu đựng gì, chúng tôi cũng thấy khinh
miệt cô.

Khóc nhè chè thiu, khóc nhè chè thiu, khóc nhè chè thiu.

Chúng tôi nghĩ thế thật, đó là điều tệ nhất.

Tôi từng đánh giá mình rất cao. Lúc đó thì không.

Đấy là chuyện tuần trước. Tuần này Janine không đợi chúng tôi giễu cợt

mình. Là tại con, cô nói. Tại một mình con. Con đã khuyến khích chúng.
Con đáng nhận đau đớn.

Giỏi lắm, Janine, dì Lydia nói. Cô nêu gương rất tốt.

Tôi phải đợi hết vở mới giơ tay lên. Đôi khi nếu hỏi không đúng lúc, sẽ

bị từ chối. Nếu quả thật có nhu cầu, sự tình có thể đâm ra rất tệ. Hôm qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.