CHUYỆN NGƯỜI TÙY NỮ - Trang 79

Dolores đã tè ra sàn. Hai dì xốc nách cô, lôi xềnh xệch ra ngoài. Giờ đi dạo
buổi chiều không thấy cô, nhưng đến đêm cô đã nằm trong giường. Suốt
đêm nghe tiếng cô nức nở, lặng đi rồi lại trào lên.

Họ đã làm gì vậy? chúng tôi thì thầm giữa các giường.

Không biết nữa.

Không biết càng khiến tệ hơn.

Tôi giơ tay lên, dì Lydia gật. Tôi đứng dậy đi ra sảnh, hết sức tỏ ra ngây

thơ vô tội. Bên ngoài phòng vệ sinh dì Elizabeth đứng gác. Dì gật, ra dấu
tôi vào.

Xưa đây là phòng vệ sinh nam. Gương cũng đã thay hết bằng những tấm

kim loại hình thoi xám xỉn, nhưng các bệ tiểu vẫn còn đó, trên một bức
tường, sứ trắng ô những vệt vàng. Trông chúng kỳ cục như quan tài trẻ sơ
sinh. Lần nữa tôi sửng sốt thấy đàn ông phơi mình ra lõa lồ đến thế: các vòi
tắm không hề quây lại, thân thể phô bày cho con mắt xét nét và so sánh,
những chỗ kín trưng ra công khai. Để làm gì đây? Nhằm mục đích trấn an
gì cơ chứ? Phù hiệu sáng lóa, nhìn nhé mọi người, tất cả đâu vào đó, tôi
thuộc về nơi này. Sao đàn bà không phải chứng minh cho nhau mình đúng
là đàn bà? Một lối tuột khuy, một miếng dạng háng, cũng vô tình như thế.
Mũi chó đánh hơi.

Ngôi trường này đã cũ, ngăn vệ sinh vách gỗ, một loại ván dăm. Tôi vào

ngăn thứ hai tử trong ra, chặn cửa. Tất nhiên giờ không còn khóa. Trên vách
gỗ có một lỗ nhỏ, ở tít sau, sát tường, khoảng ngang hông, kỷ niệm từ một
vụ phá hoại cũ hay di sản một tay ưa nhìn lén ngày xưa. Toàn Trung tâm
đều biết về cái lỗ này; ngoại trừ các dì.

Tôi chỉ sợ mình đến muộn, vì vướng vụ Cáo mình của Janine: biết đâu

Moira đã tới rồi, biết đâu cô đã phải quay lại. Họ không cho la cà trong đây.
Tôi thận trọng nhìn xuống, xéo qua tường ngăn, bên kia là đôi giày đỏ.
Nhưng làm sao biết của ai?

Tôi áp miệng vào cái lỗ. Moira? tôi thì thào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.