CHUYẾN PHIÊU LƯU KỲ DIỆU CỦA EDWARD TULANE - Trang 18

“Tạm biệt tiểu thư yêu quý,” bà gọi với theo, “tạm biệt.”

Edward cảm thấy có gì ẩm ướt rớt vào tai. Nước mắt của Abilene, chú đoán
vậy. Chú ước gì cô bé đừng ôm chú chặt quá. Cứ hễ bị siết quá mạnh tay là
áo quần của chú lại nhàu nhĩ hết. Cuối cùng, tất cả những người ở lại trên
đất liền, bao gồm cả bà Pellegrina, đã khuất khỏi tầm mắt. Riêng Edward
cảm thấy có phần nhẹ nhõm vì không nhìn thấy bà nữa.

Đúng như được mong đợi, Edward Tulane thu hút rất nhiều sự chú ý trên
boong tàu.

“Thật là một con thỏ độc đáo,” một quý bà già nua đeo ba chuỗi ngọc trai
trên cổ thốt lên. Bà cúi xuống để nhìn Edward cho rõ hơn.

“Cảm ơn bà ạ,” Abilene đáp.

Nhiều cô bé trên boong hướng về Edward với cái nhìn trân trối đầy thèm
muốn. Chúng hỏi Abilene liệu chúng có được ôm chú không.

“Không được đâu,” Abilene đáp, “tớ e rằng em ấy không phải loại thỏ thích
bị người lạ ôm ấp.”

Hai thằng bé, là anh em ruột có tên là Martin và Amos, đặc biệt thích thú
với Edward.

“Nó làm cái gì?” Martin hỏi Abilene vào ngày thứ hai trên biển. Thằng bé
chỉ vào Edward, lúc này đang ngồi trong một chiếc ghế trên boong với đôi
chân duỗi dài trước mặt.

“Em ấy không làm gì cả,” Abilene đáp.

“Nó có dây cót ở đâu đó không?” Amos hỏi.

“Không,” Abilene đáp, “em ấy không có dây cót.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.