CHUYẾN PHIÊU LƯU MỚI - Trang 110

Vậy là trước sự ngạc nhiên của ông chú, Julian nói rằng bốn đứa sẽ ngồi

trong phòng khách học bài. “Ồ ta cứ nghĩ là mấy đứa thích tới giúp ta xúc
tuyết cơ đấy,” chú Quentin nói. “Nhưng có lẽ mấy đứa nên ngồi học thì tốt
hơn.”

Bọn trẻ ngoan ngoãn ngồi trong phòng khách, sách vở để mở trước mặt.

Chúng nghe tiếng thầy Roland ho sù sụ trong phòng mình. Chúng nghe
tiếng cô chúng đi vào bếp và nói chuyện với bác Joanna. Chúng nghe tiếng
Timmy cào cửa bếp, rồi tiếng móng vuốt lộp cộp trên hành lang, rồi một cái
mũi to lớn thò vào dò hỏi, cuối cùng là Timmy đáng mến đang lo lắng tìm
cô chủ yêu quý của mình!

“Timmy!” George kêu lên và chạy tới chỗ chú. Nó vòng hai tay quanh

cổ chú và ghì chặt lấy chú.

“Em làm như cả năm rồi em không gặp Tim ấy,” Julian nói.

“Với tôi thì như một năm thật,” George đáp. “Này, đó là tiếng cha tôi

đang xúc tuyết như điên. Ta có thể tới phòng nghiên cứu được rồi đấy nhỉ?
Ta sẽ được yên ổn một lúc đấy.”

Vậy là chúng rời phòng khách và tới phòng nghiên cứu. Julian mau lẹ

kéo tay cầm phía sau phiến gỗ bí mật. George đã kéo mền và thảm ra. Viên
đá thụt xuống và trượt sang bên. Con đường Bí mật đã được mở!

“Đi nào!” Julian nói. “Mau lên!”

Cậu nhảy xuống hố. Dick theo chân cậu, rồi đến Anne và cuối cùng là

George. Julian đẩy chúng vào đường hầm thấp và chật hẹp. Rồi cậu nhìn
lên. Có lẽ cậu nên kéo thảm và mền che cái hố phòng trường hợp có ai vào
phòng mà nhìn quanh. Cậu mất vài giây để làm việc đó. Rồi cậu cúi người
và gia nhập đoàn thám hiểm đường hầm. Cuối cùng, chúng cũng đang
khám phá Con đường Bí mật!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.