CHUYẾN PHIÊU LƯU MỚI - Trang 20

“Tim! Bắt tay thầy Roland đi!” Julian nói với Timothy. Đây là một trong

những ngón biểu diễn sở trường của Tim. Chú ta có thể giơ chân phải ra với
dáng điệu cực kỳ lịch sự. Thầy Roland nhìn xuống chú chó to lớn và Tim
nhìn lại ông ta.

Rồi, một cách rất chậm rãi và đắn đo, Timothy quay lưng lại với thầy

Roland và trèo lên xe ngựa! Thường thì chỉ cần được bảo là chú ta giơ chân
ra ngay, lũ trẻ trố mắt ngạc nhiên nhìn chú.

“Timothy! Mày sao vậy?” Dick kêu lên. Tim cụp tai xuống và không

nhúc nhích.

“Cậu ấy không thích ông,” George nói và nhìn thẳng thầy Roland. “Quả

là rất lạ. Thường thì cậu ấy thích mọi người lắm. Nhưng có lẽ ông không
thích chó?”

“Không, ta không thích, sự thật là vậy,” thầy Roland đáp. “Khi còn bé,

ta từng bị chó cắn rất nặng, và rồi ta không bao giờ có thể ưa nổi chó nữa.
Nhưng ta dám chắc chẳng chóng thì chày Tim của mấy đứa sẽ mê ta thôi.”

Tất cả lên xe ngựa. Quả là chật chội. Timothy nhìn mắt cá chân của thầy

Roland như sẵn sàng tớp lấy. Anne bật cười.

“Tim xử sự lạ thật đấy!” nó nói. “May là thầy không phải dạy cậu ấy

học, thầy Roland!” Nó mỉm cười với ông thầy và ông ta mỉm cười lại, phô
ra hàm răng trắng bóng. Mắt ông ta cũng xanh biếc như mắt George.

Anne thấy thích vị gia sư này. Ông ta đùa lại với mấy đứa con trai khi

chúng khơi trò và ba anh em bắt đầu cảm thấy rằng chú Quentin không hề
chọn sai người.

Chỉ mình George không nói gì. Nó linh cảm thấy vị gia sư này không ưa

Timothy, và George không hề chuẩn bị cho tình huống có ai đó lại không
thích Timothy từ cái nhìn đầu tiên. Nó nghĩ rằng việc Tim không chịu bắt
tay với ông ta cũng rất đặc biệt. “Cậu ấy là một chú chó thông minh,” nó
nghĩ. “Cậu ấy biết thầy Roland không thích mình nên không chịu bắt tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.