CHUYẾN PHIÊU LƯU MỚI - Trang 26

“Bà ấy nói ngôi nhà này đầy những thứ kỳ quặc như vậy,” Anne nói.

“Những thứ còn lại là gì nhỉ, mọi người nghĩ sao? Chúng ta đi hỏi bà ấy
xem.”

Bọn trẻ kéo phiến gỗ trở về chỗ cũ rồi đi tìm bà Sanders. “Bà Sanders

ơi, còn thứ kỳ quặc nào khác ở Trang trại Kirrin ạ?” Julian hỏi.

“Trên gác có một cái tủ tường có lưng giả,” bà Sanders đáp. “Đừng tỏ ra

phấn khích vậy! Trong đó hoàn toàn chẳng có gì cả! Và ở cạnh lò sưởi có
một tảng đá lớn, nếu kéo lên sẽ lộ ra một chỗ giấu đồ. Tôi đoán là thời xưa
người ta cần những nơi cất giấu tốt.”

Bọn trẻ chạy vèo tới chỗ hòn đá mà bà chỉ. Nó có gắn một vòng sắt và

kéo lên dễ dàng. Bên dưới vừa đủ chỗ để đặt một chiếc hộp nhỏ. Giờ thì nó
rỗng không, nhưng chỉ cần thế này thôi đã đủ khiến bọn trẻ phấn khích lắm
rồi.

“Cái tủ tường đâu ạ?” Julian hỏi.

“Đôi chân già của tôi sáng nay không đủ sức để lên gác vì mấy chuyện

thế này,” vợ lão nông nói. “Nhưng các cô cậu có thể tự đi. Lên gác, rẽ phải
rồi mở cánh cửa thứ hai mà các cô cậu thấy. Cái tủ tường nằm tít ở cuối
phòng. Mở cửa tủ và sờ vào đáy tủ cho tới khi chạm phải một vết lõm trên
gỗ. Ấn mạnh vào là lưng giả của tủ sẽ trượt ra.”

Bốn đứa trẻ cùng Timothy chạy như bay lên gác, vừa chạy vừa thở hồng

hộc. Quả là một buổi sáng đầy kịch tính!

Chúng tìm thấy cái tủ tường và mở cánh tủ. Cả bốn đứa quỳ gối và

chống tay xuống để rờ đáy tủ tìm vết lõm. Anne là người tìm ra nó.

“Thấy rồi!” nó kêu lên. Nó ấn mạnh, nhưng mấy ngón tay nhỏ bé của nó

không đủ sức khởi động hệ thống trượt. Julian giúp nó một tay.

Một tiếng rắc vang lên và bọn trẻ thấy lưng giả của tủ trượt sang hai

bên. Một hốc lớn hiện ra, đủ rộng để một người nhỏ nhắn chui vào.

“Một chỗ trốn ra trò,” Julian thốt lên. “Ai cũng có thể trốn ở đó và sẽ

không kẻ nào tìm ra!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.