CHUYẾN PHIÊU LƯU MỚI - Trang 62

không còn ở trong nhà. Tôi không dám chắc là Georgina sẽ không xua nó
cắn tôi nếu con bé có cơ hội.”

“Tôi xin lỗi về tất cả những việc này,” cha George đáp. “Mà anh nghe

thấy tiếng động gì vậy? Tôi đoán là một thanh củi rơi trong lò sưởi. Giờ thì
tôi làm gì với con chó phiền hà này tối nay nhỉ? Chắc là đi đem nó ra
ngoài!”

“Riêng tối nay thì kệ nó đi,” thầy Roland can. “Tôi nghe thấy tiếng động

trên gác, chắc những người kia cũng thức giấc cả rồi! Chúng ta đừng làm
phiền họ thêm nữa.”

“Có lẽ anh nói đúng,” cha George tán thành vẻ biết ơn. Ông không hề

muốn giữa đêm lạnh lẽo như thế này phải cùng lúc đối phó với một đứa con
gái bướng bỉnh và một con chó to đang nổi điên!

Hai người đàn ông trở về giường và ngủ tiếp. George thì không. Những

đứa kia đã thức giấc khi nó ầm ầm đi lên lầu và nó kể cho chúng nghe
những chuyện vừa xảy ra.

“George! Cậu đúng là đồ ngốc!” Dick nói. “Sao mà thầy Roland lại

không được xuống nhà khi nghe thấy tiếng động chứ? Chính cậu cũng
xuống còn gì. Giờ thì trời lạnh như thế này mà Tim yêu quý của chúng ta
không được ở trong nhà!”

Anne òa khóc. Nó không thích nghe chuyện ông thầy vô cùng yêu quý

của nó bị Tim xô ngã nhưng cũng ghét cả việc Tim sẽ bị trừng phạt.

“Đừng trẻ con như thế,” George gằn giọng. “Tôi còn không khóc đây

này, mà đó là chó của tôi.”

Nhưng khi bọn kia đã nằm yên trên giường và ngủ ngon lành, gối của

George lại ướt đẫm từ lúc nào. Tim trèo lên cạnh nó, liếm những giọt mặn
chát trên má nó. Chú khe khẽ rên rỉ. Tim luôn thấy khổ sở mỗi khi cô chủ
nhỏ của chú buồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.