CHUYẾN PHIÊU LƯU MỚI - Trang 74

Tôi thực sự hài lòng. Georgina đã rất cố gắng, và cư xử thực sự lịch thiệp,
thân thiện. Tôi cảm thấy trò ấy đúng là như biến thành người khác vậy.”

“Hôm nay em ấy cừ lắm ạ,” Julian vui vẻ nói. “Chú Quentin, em ấy đã

cố gắng hết mình, thật đấy ạ. Và, chú biết không, em ấy đang rất khổ sở.”

“Tại sao?” chú Quentin ngạc nhiên hỏi.

“Bởi vì Timothy,” Julian đáp. “Cậu ấy đang bị nhốt ở ngoài trời lạnh thế

này, chú thấy đấy. Và cậu ấy còn bị ho nặng.”

“Ôi, chú Quentin, xin chú hãy cho Timmy đáng thương vào nhà đi ạ,”

Anne nài nỉ.

“Vâng, đúng vậy ạ,” Dick nói. “Không chỉ vì George yêu Tim, mà vì cả

bọn cháu nữa ạ. Bọn cháu rất đau lòng khi phải nghe tiếng cậu ấy rên rỉ
ngoài sân. Và George xứng đáng được thưởng, chú à, hôm nay cậu ấy tuyệt
lắm.”

“Ừm,” chú Quentin nói và băn khoăn nhìn ba khuôn mặt cầu khẩn trước

mắt mình, “chà… ta cũng không biết phải nói gì. Nếu George tỏ ra biết
cách cư xử, và trời ngày càng lạnh hơn thì... chà…”

Ông liếc thầy Roland, đợi ông ta nói gì đó bênh vực cho Timothy.

Nhưng vị gia sư chỉ làm thinh. Trông ông ta có vẻ khó chịu.

“Anh nghĩ sao, anh Roland?” chú Quentin hỏi.

“Tôi nghĩ anh nên giữ nguyên tuyên bố trước đây và để con chó ở

ngoài,” ông thầy nói. “George rất ương bướng và cần được uốn nắn nghiêm
khắc. Anh nên giữ quyết định của mình về con chó. Không có lý do gì vội
vàng thay đổi ngay khi cô bé mới cố tỏ ra ngoan ngoãn có một lần!”

Ba đứa trẻ tròn mắt kinh ngạc và thất vọng nhìn thầy Roland chằm

chằm. Chúng chưa bao giờ tưởng tượng ra trong đầu rằng ông thầy sẽ cho
chúng một cú như vậy!

“Ôi, thầy Roland, thầy thật quá nghiêm khắc!” Anne kêu lên. “Xin thầy,

xin thầy hãy nói sẽ cho Timothy vào nhà đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.