CHUYẾN PHIÊU LƯU MỚI - Trang 98

“Đương nhiên rồi,” cậu lập tức đồng ý.

“Cậu ra ngoài theo dấu thầy Roland,” George đề nghị. “Đừng để ông ta

trông thấy cậu. Có một cái áo mưa để trong tủ tường ở sảnh. Mặc vào cậu
sẽ lẫn vào tuyết, không dễ bị phát hiện đâu. Theo sau ông ta xem liệu ông ta
có gặp ai và đưa cái gì trông giống những trang viết của cha tôi cho họ
không - cậu biết loại giấy khổ to cha dùng để viết rồi đấy. To lắm.”

“Được rồi,” Julian đáp. “Nhưng nếu anh làm vậy, em phải hứa là sẽ

không đi lục phòng của thầy Roland. Em không thể làm một việc như vậy,
George.”

“Tôi có thể,” George bướng bỉnh. “Nhưng tôi sẽ không làm, nếu cậu

theo dõi thầy Roland cho tôi. Tôi chắc chắn là ông ta đi giao thứ vừa trộm
được cho đồng bọn! Và tôi cá rằng bọn kia chính là hai gã họa sĩ ở Trang
trại Kirrin mà ông ta giả vờ không quen biết!”

“Rồi em sẽ thấy là em sai,” Julian nói rồi đi ra cửa. “Đằng nào anh cũng

không theo kịp thầy Roland, thầy ấy đi được năm phút rồi!”

“Có, cậu sẽ theo kịp, đồ ngốc, ông ta để lại dấu chân trên tuyết,” George

đáp. “Và này Julian, tôi thực sự quên mất không kể với cậu một chuyện rất
thú vị. Thôi, không còn thời gian rồi. Tôi sẽ kể với cậu khi cậu quay lại, nếu
cậu lại có thể lên đây. Đó là về Con đường Bí mật.”

“Thật hả?” Julian sung sướng nói. Cậu đã rất thất vọng khi săn lùng mãi

mà chẳng tìm thấy gì. “Được rồi, anh sẽ cố lẻn lên đây lần nữa. Nếu anh
không đến thì em biết là anh không lên được nhé, và em đành phải đợi đến
giờ ngủ thôi.”

Cậu đi ra và đóng cửa thật khẽ. Cậu lẻn xuống cầu thang, ló đầu vào

phòng khách và thì thầm với hai đứa kia rằng cậu ra ngoài theo dõi vị gia
sư.

“Lát về anh sẽ giải thích,” cậu nói. Cậu mặc cái áo mưa trắng và chuồn

ra vườn. Tuyết lại bắt đầu rơi nhưng chưa đủ để che đi dấu chân in sâu của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.