CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 315

“Nhưng người đó lấy đâu chứng cứ để nói là Mạc Như hạ thủ?”,
tôi hỏi.

“Là Dương Lợi Lợi”. Tiểu Châu liền nói xen vào “Bởi vì trước khi
Trương Vân Xuyến chết cô ta nhìn thấy Mạc Như cầm chiếc hộp
có đựng rắn trong đó, đi thẳng vào trong phòng khi Trương Vân
Xuyến đang rửa tay.

Chị Kiều, khi Mạc Như đi từ trong phòng vệ sinh ra không phải
cũng gặp chị sao?” Vả lại lúc bình thường hai người họ cũng
không hợp nhau, không phải cô ta thì còn ai nữa”.

Lô Phương nháy mắt với Tiểu Châu, an ủi tôi “Thực ra đó chỉ là
nghi ngờ của mọi người thôi, rõ ràng như nào thì chưa biết có
phải Mạc Như là sát thủ không. Mạc Như chỉ là đến đồn công an
để lấy lời khai thôi mà, có thể không sao đâu”.

Tôi điềm nhiên nhìn lên tường. Mạc Như với tôi là hai người bạn
tốt, lẽ ra cô ta không nên làm như vậy mới phải.

“Đừng suy nghĩ gì nữa, nghỉ ngơi đi một chút, tôi về trước đây”.
Lô Phương nói và đứng dậy, bỗng nghe từ bên ngoài có tiếng
bước chân rầm rập đi tới, một tốp người đi vào trong phòng
bệnh, đó là những lãnh đạo và các cán bộ của các bộ phận, mỗi
người hỏi một câu, một lúc sau lại đi cả, chỉ còn lại mỗi Vương
Tử Di chưa đi, Lô Phương liếc nhìn tôi một cái rồi cũng ở lại.

“Tỉnh được là tốt rồi”. Vương Tử Di đứng cạnh giường bệnh của
tôi, hình như không tìm ra câu nói nào nữa.

“Cảm ơn chủ nhiệm Vương, tôi vẫn không chết được đâu”. Tôi
lạnh nhạt trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.