CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 90

Lúc đó tôi nhìn về phía Tần Ninh, thấy cô ta mặt tái mét, tay giơ
lên run run, Tần Ninh chỉ về phía phòng lưu giữ có cánh cửa gỗ,
và nói “Chuông điện thoại là từ đó ra đấy”.

Ma xui quỷ khiến ơi! Tần Ninh đứng phắt dậy, giống như con rối
bị giật dây điều khiển, cô ta lừ lừ đi về phía phòng lưu giữ ấy.

Bây giờ trong lúc này đây trong phòng chỉ có tôi và cô ta, Tần
Ninh ngồi trên bàn đèn, nơi phát sáng nhất, bóng cô ta được
chiếu đi quanh căn phòng, góc nào cũng có.

Tôi nhìn thấy cô ta từ từ tiến vào bóng đêm, bóng hình của cô ta
dần dần khuất đi, giống như đi vào không gian của ma quỷ đáng
sợ.

“Tần Ninh”.

Tay của cô ta như sắp động vào cánh cửa của phòng lưu giữ, tôi
kịp thời hét ra một câu.

Không hiểu vì sao, sáng nay cánh cửa phòng lưu giữ bị nứt đó cứ
hiện trong đầu tôi.

Trực giác mách bảo tôi, nhất định không được động vào cánh
cửa cổ quái đó, hầu như cánh cửa bị nứt ấy lúc nào cũng có thể
trở thành cái bồn to đầy máu, như muốn nuốt sống con người.

“Đào Tử! ở trong đó có người!” Tần Ninh không ngoảnh lại mà
nói với giọng run run.

Giọng của cô ta nhấn mạnh đến phát sợ, tôi thấy da đầu ê ẩm.

Trong phòng đó như có ma, những ngày bình thường hầu như
không mở đến, tại sao lại có người đi vào đó được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.