CHUYỆN THẦN THOẠI - Trang 77

vậy. Anh lặng lẽ ngồi ngắm Hiểu Khê. Nom cô lúc này y hệt một đứa con
nít, mọi ưu tư sầu muộn như bay biến. Gió mát lạnh lướt qua gương mặt
tươi sáng của Hiểu Khê, thổi rối bù tóc của cô, tóc bay bay trên đôi môi của
cô… Hiểu Khê cười nói rộn rã một lúc thì thấy có điều bất thường, liền
ngừng lại, nghi ngờ nhìn chăm chăm vào ánh mắt dịu dàng bất ngờ của Hạo
Nam. Thần sắc và ánh mắt của anh khiến cô đột nhiên xao xuyến. Cô hiểu
ánh mắt đó muốn nói gì.

Hiểu Khê vội đứng dậy, hoang mang nói: “Trời tối rồi em phải về

đây”. Có lẽ do đứng dậy quá gấp, cô hơi lảo đảo, suýt ngã lên người Hạo
Nam. Hạo Nam lập tức nắm lấy tay cô. Tay của anh nóng như lửa, gương
mặt tuấn tú của anh không biết kề vào má cô từ lúc nào. Họ gần nhau tới
mức hơi thở của cả hai như sắp hòa quyện vào nhau. Hiểu Khê giật mình
như bị điện giật, cố gắng rút tay ra khỏi tay Hạo Nam. Do không cẩn thận,
cô bị trượt đi, ngã lăn xuống bãi cỏ, đau điếng.

Đôi mắt Hạo Nam vụt tối sầm. Anh bực bội cất tiếng bằng giọng rất

trầm: “Em làm gì thế? Coi anh như con hổ ăn thịt người không bằng”.

Hiểu Khê giả bộ cười phá lên giòn tan: “Ha ha, đâu có, em chỉ sợ làm

anh đau thôi”.

Hạo Nam vẫn đứng đó, buồn rầu nhìn Hiểu Khê, hồi lâu mới nói:

“Hiểu Khê, anh có lời muốn nói với em”.

Hiểu Khê xoa mũi, cười gượng. Nom Hạo Nam quá nghiêm nghị,

không biết anh ấy muốn gì nhỉ? “Em không muốn nghe”, cô rụt rè cất tiếng
đầy cảnh giác.

“Minh Hiểu Khê!”, Hạo Nam kinh ngạc phẫn nộ vì bị từ chối, hai tay

bắt đầu nắm chặt lại như chực thụi cho cô một quả.

Hiểu Khê nhìn Hạo Nam, cười nói: “Thế nào, muốn đánh em phải

không? Anh đánh không lại em đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.