CHUYỆN THẦN THOẠI - Trang 80

trời thật sáng, soi rõ xuống gương mặt anh. Hạo Nam thì thầm: “Vì anh chỉ
có một cơ hội như thế này”.

Hiểu Khê dứt đám cỏ xung quanh, lòng dạ rối bời. Cô nhìn Hạo Nam

và hỏi: “Bây giờ em nên làm gì đây? An ủi anh nhé!”.

Hạo Nam dịu dàng đáp, mắt vẫn nhắm nghiền. Hai mi của anh ta bay

nhè nhẹ: “Đúng vậy, em nên an ủi anh”.

Hiểu Khê cau mày: “Nhưng em không biết phải làm sao”.

Hạo Nam mở choàng mắt, lớn tiếng: “Em thật là ngu ngốc. Anh làm

sao thích em cơ chứ?”.

Hiểu Khê gãi gãi đầu, thực là khó hiểu quá. Hạo Nam nói tiếp: “Anh

làm sao có thể thích em chứ? Chúng ta kể cả cơ hội nói chuyện với nhau
cũng rất ít, anh không thể thích em được. Yên tâm đi. Đồ ngốc…”.

Mắt Hiểu Khê sáng bừng, cô hớn hở hỏi: “Anh gạt em đúng không?

Vì trước đây em rất dữ đối với anh. Cho nên, anh đùa em, chỉ là đùa em,
xem em có bị lừa hay không? Đúng hay không?”.

Hạo Nam nhìn Hiểu Khê chăm chăm, lấy tay sờ lên gương mặt lấm

lem của cô và nói: “Mặt của em rất bẩn, anh giúp em lau nhé!”

Hiểu Khê do dự một chút, rồi lấy một chiếc khăn mùi xoa thêu hoa từ

trong túi ra, đáp: “Cám ơn anh, em có thể tự làm được”.

Hạo Nam bực mình túm chặt lấy tay của Hiểu Khê, khiến cô phải la

oai oái lên vì đau đớn. Anh nói: “Để im cho anh lau, để anh giúp em”.

Hiểu Khê lại vùng vằng, không chịu. Hạo Nam vẫn nhẹ nhàng: “Nếu

em thấy anh nói gì gây khó khăn cho em, vậy em hãy quên hết những lời
nói đó đi nhé!”. Vừa nói, Hạo Nam vừa dịu dàng lau mặt cho cô. Động tác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.