CHUYỆN THẬT TÍ TI CỦA CEDAR B. HARTLEY - Trang 10

không có cha và má tôi không có nhà, và do đâu ngay cả Stinky cũng đã bỏ
nhà đi. Chán thật, tôi thật chán khi người ta bỏ đi. Tôi nghĩ, có lẽ tôi cũng
sẽ bỏ đi. Lên một chuyến tàu và đi xuyên bang. Chỉ để làm người đi giang
hồ thôi. Tuy nhiên, tôi đã không đi, bởi vì những vụ giết người kỳ lạ xảy ra
ở Adelaide, và Sydney là dành cho những người dễ dàng ăn nắng, còn
những bang khác thì quá xa và quá nóng. Tôi đi hỏi Ricci xem bà ấy có
thấy Stinky đâu không. Chuyện gì đang xảy ra Ricci cũng biết.

Ricci la quang quác, vì bà ấy luôn la quang quác. ‘Cháu thử tìm ở dưới

lạch chưa?’

‘Chưa, chưa tìm ở đó.’
Bà vỗ vào vai tôi nói, ‘Cháu đi tìm đi. Để cô đi hỏi bọn con trai .’
Bọn con trai là hai tay xám xịt sống với nhau trong một ngôi nhà ngăn

nắp nhất và trắng nhất trên phố. Họ có những cây thuốc phiện và loài hồng
băng tảng

[4]

trong vườn trước, và một con đường nhỏ màu trắng dẫn vào

đến cửa nhà họ.

Ricci đẩy tôi tới, nói, ‘Đi đi, đừng ngại.’ Bà luôn ra lệnh và đẩy. Tuy

nhiên, bà không có ác ý khi làm thế. Chỉ là bà không bận tâm với những lời
đề nghị và lý lẽ, bởi vì để tìm tất cả những từ mà lý lẽ cần thì quá xá rắc
rối. Ricci rất cần kiệm. Bà tự trồng đủ loại rau để ăn, và nấu món súp bằng
rau và cổ gà tây. Nhiều lần bà mang súp gà tây qua nhà tôi, thở dài và đứng
chống nạnh.

Bà hỏi, ‘Má cháu đâu rồi? Cedar nè, cô rửa mấy cái dĩa này, còn cháu thì

lau khô chúng nghen.’

Và một khi bà đã lau chùi thì bạn không thể làm bà ngừng tay được.

Thậm chí bà còn chùi láng mấy cái tủ bếp và lau sạch cái lò. Điều đó làm
tôi phát khùng, nhưng rồi tôi thấy hài lòng nhẹ nhõm, vì ban đầu căn nhà
trông lung tung beng khi nó bẩn thỉu, rồi nó trở nên sạch sẽ thơm tho, như
một căn nhà trên ti-vi, khi cái lò được chùi sạch.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.