CHUYỆN THẬT TÍ TI CỦA CEDAR B. HARTLEY - Trang 145

cái mũi bự với những đường mạch máu màu tím chạy lòng vòng giống như
đường xa lộ ở Los Angles. Còn ba chỉ mặc một chiếc áo sơ-mi cũ bạc màu,
đội một chiếc mũ ngộ nghĩnh, và mũi của ông thật là giống mũi tôi, nhỏ và
hơi mũm mĩm. Mắt của ông trong sáng và đẹp. Tôi không thể giải thích ý
mình sao là đẹp. Chúng chỉ cong lên rất hay. Thân thiện và chân thành. Tôi
tìm Stinky và chúng tôi nằm với nhau trên xô-pha, chờ má về. Tôi nghĩ tới
chuyện rút lui khỏi đoàn Diễn Viên Nhào Lộn . Tôi tưởng tượng cảnh họ
ngồi vòng quanh và Kite kể tôi xuất thân từ một gia đình tồi tệ của dân
nghiện và bọn trộm cắp. Caramella sẽ không tin điều đó. Con nhỏ biết anh
Barnaby. Tôi biết Barnaby. Anh ấy không phải là một thằng ăn cắp. Tôi biết
vậy.

Ừ, ngán ứ gánh xiếc rồi, dù sao đi nữa thì tôi cũng không muốn tham gia

nữa. Nếu họ nghĩ tôi là người xấu thì cứ để cho họ làm mà không có tôi.
Tôi có những điều khác tốt đẹp hơn để làm. Có thể tôi bỏ nhà đi bụi một
mình. Tôi đi tìm Barnaby. Tôi sẽ đưa anh về và anh sẽ kể tôi nghe, anh sẽ
kể với tôi mọi chuyện xảy ra như thế nào và rồi tôi sẽ nói cho họ biết. Tôi
sẽ nói với Marnie và Harold và tất cả mọi người. Tôi sẽ viết một bài chết
tiệt về điều đó và ghim nó lên các cột đèn. Tôi sẽ treo ngược đầu trên cây
tiêu huyền và viết nó trên bụng tôi bằng bút lông đen đậm rồi lôi kéo sự chú
ý của mọi người bằng cách hát bài Lời Cầu Nguyện của Chúa bằng tiếng Ai
Cập. Tôi sẽ trượt ván ngược xuôi trên phố, la lên thật lớn như một đứa trẻ
bán báo mồ côi. Tôi biết rõ tất cả chuyện đó. Tôi biết rõ tất cả chuyện đó.

Đúng rồi, chúng tôi sẽ tìm ra Barnaby. Tôi và Stinky, chúng tôi sẽ giang

hồ với nhau. Tới Perth. Trên xe lửa. Đêm đó. Trước khi có ai đó cản ngăn
tôi.

‘Vậy được không, hả quái thú lông xù nhỏ bé?’ Tôi nói với Stinky, nó

đang gặm mông và khoái chí vì được nằm trên ghế xô-pha.

Tôi nhảy cỡn lên, đột nhiên thấy hứng khởi vì giải pháp của mình. Tôi

phấn khích được một lúc. Tôi nhảy cà tưng và bước rảo loanh quanh, rồi cố
trở về với thực tế, nhưng thật là khó mà bình tĩnh suy xét đâu ra đó khi bạn
đang xúc động và lơ mơ. Stinky ngó tôi lo lắng. Tôi biết chắc một điều là
nếu tôi không đi cho sớm thì má sẽ về tới và đừng hòng đi đâu được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.