CHUYỆN THẬT TÍ TI CỦA CEDAR B. HARTLEY - Trang 146

Tôi sửa soạn một cái túi xách. Năm bộ đồ nhỏ tôi thích nhất, ba đôi vớ

không thủng lỗ, quần thể thao, chiếc váy bằng nhung, áo lót, áo thun và áo
khoác, bánh mì dồn thịt bò, nho khô, mũ nồi, dầu cù là, bàn chải đánh răng,
dầu Ulan để chống nhăn, đĩa nhạc Palace Music mới của tôi để cho
Barnaby kinh ngạc chơi, hình của ba tôi (cho thêm phần mùi mẫn), hình
của má tôi (phòng hờ trường hợp một đi không trở lại). God Bless Love

[25]

(quyển sách tôi yêu thích từ khi còn bé), Lucetius, On the nature of the
Univers

[26]

, (quyển sách của Barnaby mà anh chưa hề đọc và tôi dự định sẽ

đọc khoảng phân nửa trên xe lửa và ráng thuộc lòng vài đoạn trích dẫn nào
đó mà tôi sẽ phăng chơi lúc cần thiết khi tới Perth). Tóm lại là tôi muốn
Barnaby thấy tôi đã trở nên khôn ngoan và trưởng thành đáng nể như thế
nào, và do đó anh ấy dễ dàng để tôi thuyết phục anh trở về với tôi. Một kế
hoạch thần sầu quá xá! Thiệt là tinh vi, wow , chịu hổng nổi!

Ngoài ra trong cái va-li (giờ thì cái túi xách đã trở thành cái va-li), tôi

nhét vào một con heo bằng thủy tinh mờ đục đựng đầy tiền xu, cái ra-đi-ô
có đồng hồ báo thức chạy bằng điện, một lọ nước thánh do Đức Mẹ ban
cho, một ổ bánh mì và một lọ mật ong, thớt cắt bánh mì, xương dành cho
Stinky, một chiếc còi nhựa màu đỏ, nhật ký, đèn pin, và mấy cái kéo - bởi
vì bạn đâu biết được có lúc cũng cần kéo.

Nặng quá xá đi.
Tôi lấy cái thớt cắt bánh ra.
Và con heo đựng tiền ra.
Và mấy cây kéo.
Tọng cho Stinky mấy khúc xương.
Viết một lá thư ngắn mùi mẫn và tê tái cho má. ‘Má, con đã ra đi.’
Rồi tôi rời khỏi nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.