CHUYỆN THẬT TÍ TI CỦA CEDAR B. HARTLEY - Trang 30

‘Để chi vậy?’ Cậu đang mặc một cái áo thun có in chữ. Tôi không thể

đọc ngược, nên tôi trở đầu xuôi lại.

‘Vô địch Dơi trên Trụ

[9]

.’ Cái áo thun của cậu ghi là Lễ hội nhạc Jazz

Wangaratta 1993. Cái đó in trên áo thun cũng không phải là tệ, không như
mấy cái áo của Harold luôn luôn có nhãn hiệu thời trang trên đó.

Đứa con trai chun mũi lên. Tôi biết cậu ta nghi ngờ.
‘Vô địch Dơi trên Trụ là cái gì vậy?’
Một câu hỏi bình thường, tôi nghĩ vậy, và trong một thoáng tôi không

biết trả lời làm sao vì tôi chỉ vừa bịa ra thôi.

Tôi hỏi, ‘Lễ hội nhạc Jazz Wangaratta là cái gì?’ Đó là một cái mánh mà

tôi đã sử dụng hữu hiệu. Khi bạn không thể nghĩ ra câu trả lời, thì để câu
giờ, hãy hỏi lại một câu hỏi khác.

‘Đó là một lễ hội nhạc jazz ở Wangaratta. Ba tôi đã mua cái áo thun này

chứ không phải tôi.’

‘Cha bồ là một nhạc công hả?’
‘Không, không hẳn vậy.’ Tôi không quyết định được là mình có hết sức

muốn biết về mấy ông bố của người khác, hay hết sức không muốn biết gì
về họ. Tôi chưa kịp ngưng điều đó lại, thì rất nhiều hình tượng đã ngập đầy
trí tôi - một ông bố mặc áo thun, ơ hờ ậm ừ và nói, ‘Có muốn ngồi xe chạy
chơi một vòng không?’ Tôi cau mày xua hình ảnh ông bố đó đi.

Tôi hỏi, ‘Nào, bồ có mang Stinky ra không?’
Đôi chân mày cậu ta nhướng lên và đôi mắt cậu mỉm cười. ‘Bạn là

Cedar à?’

‘Đúng rồi, tôi là Cedar. Tôi ướt mèm, tôi biết vậy. Đừng lo, tôi sẽ khá

hơn khi tôi khô lại.’ Tôi vuốt nhanh mái tóc và kiểm tra xem nó đã trở
thành một trái banh uốn quắn nước mưa chưa.

‘Lẽ ra bạn phải đứng ở chỗ xà trụ.’ Tóc của cậu ta ngắn và giản dị,

không chải chuốt chút nào.

‘Ui, tôi quên mất vụ đó.’
‘À, Stinky được cột lại đằng kia,’ cậu ta chỉ về phía sau trụ sở câu lạc

bộ, và Stinky đang núp mình dưới một cây dương xỉ. Nó nằm đó có vẻ rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.