CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 101

Eliza con gái của em”.

Đối với Liza, bắt tay một người đã là một điều hoàn toàn mới lạ. Bàn tay

ông Tobias ấm áp và khô ráo. Ông siết mạnh bàn tay Liza. Ông ngồi chò hõ
xuống để con mắt của ông ngang tầm với mắt của Liza. Mắt ông màu nâu
đậm, tóc màu hung nhạt, nhạt hơn nước da ông vì thật sự da ông sạm đỏ
như đồng. Trong các người mà Liza đã gặp, người cung cấp sữa, người phát
thư và người cung cấp dầu cặn, ông Frost, nhân viên của ông Tobias và
người đàn ông có bộ râu nhưng không có tên, thì ông Tobias là người có
bàn tay xinh đẹp hơn hết. Bàn tay ông mịn màng và vàng óng, với những
ngón tay dài và móng tay vuông.

Ông có một giọng nói mà Liza rất thích nghe. Trái với Matt hay người

cung cấp dầu cặn, cái ông có bộ râu hay người cung cấp sữa, họ đều có
những giọng nói khác nhau; còn giọng nói của ông Tobias giống giọng nói
của mẹ, tuy có nghiêm nghị hơn, nhưng cũng dịu dàng hơn. Đó là thứ
giọng mà người ta thích nghe đọc một chuyện cổ tích cho mình trước khi
ngủ.

Ông nói:

- Eve, nó giống em như đúc. Nó là em thu nhỏ đấy! Có thể nó được tạo

ra bằng phương pháp vô tính chăng?

- Em e rằng không phải. Nhưng em bằng lòng nó giống em. Liza ngạc

nhiên thấy xuất hiện một cái chai và hai cái ly, một cái chai đầy một thứ
nước màu vàng nâu, như màu nước cam dành cho mình, ông Tobias rất cao.
Ông phải cúi đầu để đi qua cửa phòng khách nhà hai mẹ con. Ông không
mặc quần jean như các người đàn ông mà Liza đã gặp, mà mặc một cái
quần vải màu be, một cái sơ mi trắng cổ hở và một áo vét màu ma-rông.
Eve cho Liza biết cái áo vét ấy bằng nhung. Liza nghĩ bụng rằng, nhìn cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.