CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 102

áo vét ấy giống như lông con chuột chũi mà em đã thấy từ một mô đất trên
bãi cỏ của lâu đài Shrove.

Liza rất nhút nhát. Trong lúc ông nói, Liza chỉ biết nhìn ông đăm đăm.

Ông hỏi Liza thường ngày làm gì, đã biết đọc chưa, và có thể vẽ cho ông
xem không. Trong lúc Liza vẽ lâu đài Shrove, vẽ dòng sông phía sau, vẽ
các đồi cao, vẽ Heidi nhảy nhót trong cỏ với Rudi, ông nói rằng Liza đã
gần tới tuổi đi học. Mẹ liền trả lời rằng còn rộng thời giờ để nghĩ đến điều
ấy và chuyển sang nói chuyện khác. Bà nói rằng bà lấy làm tiếc là ông đã
không báo cho bà biết trước ngày ông đến. Nếu biết trước, thì bà đã mua
thức ăn cho ông và dọn dẹp nhà cửa đàng hoàng hơn cho ông.

Ông ngạc nhiên nói:

- Em? Em dọn dẹp nhà cửa sao? Anh tưởng em có thuê một người để lo

việc ấy chứ?

- Em biết, nhưng nghĩ rằng mình không thể tin cậy người khác được, vả

lại phải có một chiếc xe cho người ta đi lại. Cho nên em thấy em làm lấy thì
tiện hơn. Jonathan, quả thật em thích tự mình làm công việc ấy.

- Anh thấy điều ấy kỳ cục lắm.

- Em thích tự mình làm công việc ấy mà. - Mẹ lặp lại và cúi mặt với một

vẻ phục tùng. Mẹ nói tiếp:

- Anh trả công cho em quá hậu hĩ, cho nên thành thật mà nói, em coi việc

đó như bổn phận của em.

- Lúc hai mẹ con em dọn đến đây, trong thâm tâm, anh đã có ý nghĩ rằng

em sẽ là người quản lý lâu đài này. Em có ngôi nhà này để ở và có một...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.