CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 104

ấy. Có thể là vì mẹ đã lên phòng Liza để kiểm tra Liza đã thật sự ngủ chưa.
Liza đắp mền lên tận cổ, nằm dài nhắm mắt và thở đều.

Liza hé một mắt khi mẹ rón rén bước ra khỏi phòng. Em nhận thấy mẹ

mặc chiếc váy đẹp nhất của bà, chiếc váy mà bà đã tự tay may lấy với một
tấm vải màu xanh, hồng và đỏ bà đã mua trong một dịp vào thành phố. Mẹ
mặc chiếc váy mới ấy, rất rộng và rất dài, dài gần tận mắt cá. Tóc mẹ được
chải theo cái lối đặc biệt mà Liza rất mê, và em biết, chải tóc theo cái lối ấy
phải mất nửa giờ mới xong.

Liza nghe được tiếng cửa ra vào nhà đóng lại. Em nhảy xuống giường,

chạy qua phòng mẹ và đến đứng nơi cửa sổ. Mẹ đang đi ra theo lối cửa nhỏ
phía trước vườn. Tối ấy trời nóng và còn sáng sủa. Mẹ không mặc áo măng
tô và cũng không quàng khăn. Bà đi về phía cửa cổng song sắt. Liza chạy
về phòng mình, leo lên một cái ghế, nhìn mẹ băng qua cửa cổng song sắt và
đi theo con đường dẫn đến lâu đài Shrove.

Liza không bao giờ ở một mình trong ngôi nhà này mà không bị nhốt

trong phòng của mình, cửa khóa lại cho an toàn. Bây giờ mẹ đang tiến bước
dưới các hàng cây, băng qua vươn và đến trước lâu đài. Không bao giờ bà
đi xa như thế. Liza sợ sắp khóc đến nơi. Chỉ một giây đồng hồ nữa em sẽ
khóc, sẽ hét lên, nhưng vừa lúc ấy Liza nín thở vì thấy ông Tobias xuất
hiện, từ phía lâu đài bước tới. Ông đứng lại và đưa hai tay ra. Mẹ và ông
nhìn nhau.

Và thế là điều ấy đủ để mọi sự trở lại đâu vào đó. Liza yên tâm vì có sự

hiện diện của ông Tobias và biết mẹ đến thăm ông ấy, ngoài ra không có
điều gì khác mà phải sợ. Mẹ nắm hai bàn tay ông Tobias trong hai tay bà,
nói điều gì đó và cười. Ông đi chung quanh bà, nhìn bà từ chân lên đến đầu,
gật gật tỏ vẻ tán thưởng, lấy một ngón tay lướt qua bím tóc láng bóng tuyệt
đẹp của mẹ. Rồi ông nắm bàn tay bà, đặt lên cánh tay ông và hai ông bà ôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.