CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 108

- Eve, anh không bằng lòng em làm công việc ấy một chút nào cả! - Ông

Tobias nói và quả thật ông có vẻ không bằng lòng.

- Em sẽ cố gắng tìm một người vừa ý để giúp đỡ em.

Liza thấy mẹ có vẻ mệt mỏi, và điều đó chẳng có gì lạ, trong lâu đài lúc

bấy giờ hỗn độn kinh khủng. Mẹ không nói gì khi bà mới tới đây, nhưng
Liza thì đã trố mắt nhìn các ly, tách, chén, đĩa hoen ố để rải rác khắp nơi,
tro màu xám lẫn lộn với các đầu lọc cháy xém trong mấy cái gạt tàn bằng
thủy tinh và có một vết cháy màu nâu trên tấm thảm ở phòng khách.

- Đáng lẽ, anh phải đích thân dọn dẹp, - ông Tobias nói và lời nói ấy làm

cho Mẹ phì cười, có Chúa mới biết vì sao. - Tối nay em có bằng lòng đi
chơi với anh không? Chúng ta sẽ đi ăn tối ở đâu đó cho vui.

- Jonathan, em không thể đi được. Em còn có Eliza, anh quên rồi sao?

- Chúng ta sẽ đem nó đi theo.

Mẹ lại cười, nhưng với một cách biểu lộ rõ ràng sẽ không đi ăn tối ở nhà

hàng, vì đó là một đề nghị phi lý.

- Thế thì em nấu cho anh ăn. Tại nhà của em. Anh định đưa em đi ăn tại

một tiệm ăn nhỏ ở một nơi tĩnh mịch, nhưng vì em không bằng lòng thì
chúng ta ăn ở nhà em vậy. Em sẽ nấu nướng, nếu em không quá mệt mỏi...

- Không, em không quá mệt mỏi đâu.

Liza không mong được tham dự bữa tối ấy. Em ngạc nhiên một cách

sung sướng khi Mẹ cho biết em có thể tham dự, với điều kiện đi lên lầu ngủ
lập tức sau khi ăn xong. Ông Tobias đến vào lúc bảy giờ tối, với một chai
mà nút được níu chặt bởi một sợi dây kẽm và một chai thứ hai mà nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.