CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 13

- Thế thì mẹ đã nghĩ gì?

Không đợi Eve trả lời, Liza đi lên phòng của mình.

***

Eve lên phòng của Liza để chúc con ngủ ngon.

Bà có vẻ hớn hở như không có điều gì xảy ra cả. Bà mỉm cười một cách

hoàn toàn thoải mái. Sự thay đổi đột ngột ấy làm cho Liza sợ hơn bao giờ
hết. Liza nghĩ thầm: “Chắc mẹ cũng sắp đi ngủ và như thường lệ, bà nằm
xuống là ngủ ngay như một khúc gỗ”. Eve hôn Liza, chúc con ngủ ngon và
dặn con sáng mai đi thật sớm, chỉ đem theo một ít quần áo, đừng đem theo
nhiều làm gì, vì các tủ áo quần của Heather đã chất đầy chật ních. Mỉm
cười rất tươi, bà nói thêm rằng nói ra thì đây là một điều kinh khủng, nhưng
lạ lùng thay, bà cảm thấy cuối cùng rồi bà đã được tự do.

- Lizzie, con thấy đó, điều tệ hại hơn hết đã xảy ra, nhưng đúng hơn nó

gần như là một sự giải thoát.

Liza để ý đến một điều chót trước khi mẹ cô bước ra khỏi phòng. Eve

đeo các khuyên tai bằng vàng của Bruno.

Liza định thức suốt đêm, nhưng còn trẻ tuổi, cô ngủ thiếp đi. Tiếng ồn

của một chuyến xe lửa làm cô tỉnh giấc. Cô ngồi trong bóng tối, lập tức biết
rằng mình nằm mơ. Không có con tàu nào đi qua thung lũng này từ nhiều
năm rồi, từ lúc cô còn bé. Không có các chuyến tàu qua lại, sự yên tĩnh còn
yên ắng hơn bao giờ hết.

Liza sợ hãi. Một nỗi sợ hãi mông lung, một đám mây đen thật to tách ra

làm những hình ảnh mà cô đang băn khoăn lo sợ. Cảnh cô ra đi một mình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.