CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 143

Và mẹ trả lời là Liza hỏi có lý, đó chỉ là một cách diễn tả, không được đúng
lắm.

Liza lại hỏi:

- Họ có sắp đến ở tại đây không?

Mẹ không trả lời, và khi Liza sắp lặp lại câu hỏi, thì em nín thinh vì thấy

mẹ đỏ mặt và nắm chặt hai bàn tay lại, Liza thấy không nên đề cập vấn đề
ấy nữa thì hơn. Liza đã cho Annabel và con búp bê kết hôn trong một hôn
lễ theo cách của em, nhưng sự việc ấy diễn ra trên gác trong phòng ngủ của
em.

Lẽ tất nhiên ông và bà Tobias không bao giờ đến sống ở Shrove. Thế

nhưng, họ đến nghỉ ngơi tại đó vài lần, lần đầu vào khoảng mười lăm ngày
sau hôn lễ của họ. Một bức thư khác báo trước ngày họ đến. Mẹ đọc thư, vo
tròn lại và có vẻ rất không bằng lòng.

Mẹ lằm bằm: “Ông ta muốn nói gì, tìm một người nào đó để sửa soạn

nhà cửa? Ông ta biết rằng tôi chẳng bao giờ làm điều đó. Ông ta biết rằng
chính tôi sẽ quét tước dọn dẹp nhà cửa, rằng tôi sẽ sửa soạn tất cả cho vợ
của ổng. ” Và Mẹ lặp lại ba chữ ấy “Vợ của ổng”.

Mẹ và Liza ở suốt buổi chiều tại Shrove. Ông Tobias sẽ không ngủ trong

phòng cũ của ông mà trong phòng trước kia của Caroline Ellison với cái
giường có cái tán che bên trên và màn bằng lụa màu vàng. Liza nghĩ rằng
ông sẽ ngủ bên cạnh Victoria, mặc dù Mẹ không nói gì về vấn đề ấy. Chiếc
giường ấy rất khác loại giường có tán ở Venise. Nó được làm bằng gỗ màu
nâu đậm với một cái mái bằng gô chạm mà mẹ gọi là một bầu trời.

Bà nói rằng xưa kia, vào thời kỳ chưa có kính nơi cửa sổ và trần nhà rất

cao, chim chóc vào trong các phòng và làm tổ trong các hàng rui lạnh lẽo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.