CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ - Trang 167

ông ta ở rất xa và mẹ con em không có điện thoại cũng không có xe, nói
một cách khác, mẹ con em bị mắc bẫy ở đó.

- Nhưng đó không phải là điều mà bà muốn?

- Ôi! đó chính là điều bà muốn đấy chứ. Bà muốn được ở tại lâu đài

Shrove, cô độc không bị ai quấy nhiễu. Nhưng điều bà muốn hơn hết là sở
hữu Shrove. Em tin là bà đã từ bỏ lòng ham muốn ấy lúc ông Tobias lấy vợ.
Nói cho đúng, bà đã từ bỏ lòng ham muốn ấy một cách nhất thời. Thật vô
cùng đau đớn đối với mẹ, bà đã đinh ninh sở hữu được Shrove từ lâu rồi,
nhưng nay phải từ bỏ. Lẽ tất nhiên, em không biết trong đầu óc bà thật sự
điều gì đã xảy ra, em chỉ là một đứa con nít, nhưng em tin rằng mẹ đã hối
tiếc nhiều điều, bà ấp ủ nhiều mối oán hận chua cay.

- Như những mối oán hận nào?

- Em tin rằng mẹ tự trách bà đã không hành động một cách khác đi. Anh

thấy không, có thể nếu mẹ con em đã đi theo ông ta đến Luân đôn lúc ông
đề nghị điều đó lần đầu tiên, hay là nếu mẹ con em đã đi du lịch, ông ta sẽ
gần gũi mẹ hơn, cuối cùng ông ta sẽ khám phá ra rằng ông không thể sống
mà không có bà. Điều đó có thể không kéo quá một hay hai năm, và sau đó
tất cả ba chúng tôi cùng trở về sống ở lâu đài Shrove. Hồi ấy ông Tobias và
mẹ say đắm nhau một cách cuồng nhiệt, em chắc chắn như thế, họ giống
như anh và em bây giờ.

- Điều đó quả thật là đúng, - Sean nói và mỉm cười, lộ vẻ bằng lòng vì

nàng đã thừa nhận điều đó.

- Nhưng mẹ đã không muốn đi theo ông ta là vì em. Bà đã quyết định

nuôi dạy em cách biệt..., chúng ta hãy nói, sự thối nát của thế giới bên
ngoài, vì sợ em sẽ bị nhiễm độc. Em không có dịp phải chịu đau khổ như
mẹ đã đau khổ. Nếu bà đi theo ông Tobias đến Luân đôn bắt buộc bà phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.